Máy Móc BÌNH CHỮA CHÁY CO2 3KG

Thảo luận trong 'Diễn Đàn Mua Bán' bắt đầu bởi Công Ty PCCC HAT, 14/2/19.

  1. Công Ty PCCC HAT

    Công Ty PCCC HAT Active Member

    Tham gia ngày:
    9/7/18
    Bài viết:
    1,173
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Bình chữa cháy CO2 3Kg - là loại bình chữa cháy bằng khí CO2, với thiết kế nhỏ gọn nên tiện lợi khi sử dụng.
    Bình chữa cháy CO2 3kg thường được sử dụng phổ biến tại các khu dân cư, căn hộ nhỏ...Loại bình này cũng sử dụng được trong nhiều trường hợp chữa cháy khác nhau.
    [​IMG]
    CÔNG TY TNHH KỸ THUẬT VÀ CÔNG NGHỆ H.A.T
    Trụ sở chính: 32/2 Đường Thiên Hộ Dương ,Phường 1 ,Q.Gò Vấp, TP.Hồ Chí Minh
    Showroom: 69/1/28 Nguyễn Gia Trí(D2 Cũ), P.25. Bình Thạnh
    Điện thoại : 0907.101.288 " Ms. Trà " - 02838990490
    Mail : [email protected]
    Web : pccchat.com – hatelectric.com


     
  2. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Tôi là cô gái ở tỉnh lẻ gần Hà Nội, làm việc văn phòng, công việc ổn định, nhan sắc khá, biết cách ăn nói. Tôi quen và quyết tâm cưới anh, người hơn tôi 18 tuổi, từng có một đời vợ và con riêng. Anh làm trong cơ quan nhà nước ở Hà Nội, có vị trí nhất định. Tôi đến với chồng sau khi vượt qua nhiều rào cản, không ngại điều tiếng và rất thật lòng. Bố mẹ tôi chia tay nên tôi hiểu cảnh này như thế nào, cũng từ đó hiểu và thương anh, đồng cảm với các con anh. Anh là người đàn ông điềm đạm, không phô trương dù đôi khi còn mải mê bia rượu với bạn bè. Tựu chung lại, sau vài năm sống chung, anh là người đàn ông biết chăm lo cho gia đình, sống có trách nhiệm.

    Cuộc sống những tưởng cứ trôi qua bình yên thì hiện tại chúng tôi gặp một vấn đề: Thời kỳ yêu nhau, chúng tôi có nói chuyện con cái. Anh có hai con riêng rồi, chúng tôi cưới thì tôi chỉ được sinh thêm một con nữa thôi, nếu tôi sinh hai con là anh bị kỷ luật, ảnh hưởng đến sự nghiệp. Khi đó tôi suy nghĩ và nói muốn sinh hai con, nếu anh tìm được cách nào đó thì chúng ta tiếp tục, không thì dừng lại, lúc đó tình cảm cũng chưa quá sâu sắc. Anh đã suy nghĩ và nói không muốn mất tôi, sẽ tìm cách. Anh còn nói với bạn trước mặt tôi là gia đình quan trọng với anh lắm. Tôi tin và cưới anh.

    Sau khi đẻ con một thời gian, tôi thấy gia đình anh có nói đến chuyện chỉ nên đẻ thế thôi. Tôi thấy tự ái, nói lại với anh chuyện ngày trước, anh bảo cho thêm thời gian anh sẽ tính. Con tôi giờ gần 3 tuổi, thời điểm thích hợp cho chuyện sinh tiếp thì anh nói ngại, có tuổi rồi, không có cách nào để không ảnh hưởng đến sự nghiệp. Tôi sốc, như bị tạt gáo nước lạnh, sau khi bình tĩnh hơn chúng tôi đã nói chuyện. Tôi đưa ra các phương án như: giấu chuyện sinh đẻ, cho làm con nuôi, khai sinh không có tên cha. Anh nói sự nghiệp gần đây gặp nhiều vấn đề, cơ quan khó khăn hơn, sáp nhập, đấu đá, nếu có một lá đơn gửi lên là có thể mất tất cả, mọi cách tôi nói đều có rủi ro trong khi anh đang là trụ cột của gia đình. Sự nghiệp là thứ anh phấn đấu từ trẻ, giờ có tuổi rồi, bắt đầu lại rất khó và anh không làm được.

    Anh đang là trụ cột của gia đình, tôi sau khi cưới chuyển công tác xuống Hà Nội thì chửa đẻ và nghỉ việc, chăm con; sau đó vừa chăm con vừa làm việc tự do, chưa ổn định. Tuy nhiên nếu đẻ thêm thì anh vẫn có thể lo đủ, thêm việc tôi sẽ đi làm. Hai con riêng của anh, một cháu ở với mẹ, tôi nghĩ kinh tế không phải là vấn đề. Tôi thấy chỉ là anh không muốn tôi sinh thêm, không quyết tâm tìm cách vì anh đã có đủ con rồi, chắc chắn những năm qua anh nói vậy chỉ là "kế hoãn binh".

    Chúng tôi mâu thuẫn nhau về việc này, chưa tìm ra được giải pháp, gia đình cũng đứng về phía anh, gia đình tôi đương nhiên đứng về phía tôi, mẹ tôi cũng suy nghĩ nhiều và rất buồn vì việc này. Tôi vô cùng buồn bã, thất vọng, cảm giác như bị anh lừa dối, nếu biết sự việc như hôm nay chưa chắc tôi đã chấp nhận cưới anh. Những người phụ nữ khác sinh hai con là chuyện hầu như nằm trong kế hoạch, gia đình người ta còn giục sinh thêm nữa, đằng này tôi...

    Có lần thấy đứa bạn thân kể là mẹ chồng giục sinh thêm mà tôi chạnh lòng. Tôi sinh ra chỉ có một mình, trải qua những ngày tháng ấy đã rất buồn và muốn có anh em, giờ đến lượt con tôi. Mặc dù con tôi có anh chị cùng cha khác mẹ, chúng cũng quý con tôi, nhưng đâu phải con do tôi sinh ra. Chúng không chịu sự giáo dục của tôi, dù có yêu quý nhau đến như thế nào thì cũng không phải con mình đẻ ra. Với lại tôi tức giận nhất là cảm giác bị lừa dối, tôi đã quá tin tưởng anh ngày đó, ngây thơ tin anh sẽ nghĩ cách, cũng nghĩ rằng việc này có cách xử lý được. Giờ đây tôi phải làm sao?

    Khi tôi giận lên đã nghĩ đến chuyện ly dị, cũng chuẩn bị hết các phương án cho cuộc đời. Nếu chia tay anh tôi có khả năng tự nuôi con được, nhưng đó là điều không mong muốn. Ngoài việc này thì anh tốt với tôi, có giúp đỡ gia đình tôi khi gặp khó khăn. Tôi không muốn con mình lâm vào cảnh cha mẹ ly dị, nhưng nếu tiếp tục sống với chồng liệu tôi có vui vẻ không khi bạn bè và nhiều người nghĩ tôi sẽ sinh tiếp, ai gặp cũng hỏi. Sự thiệt thòi này tôi sợ mình không vượt qua được. Bỏ anh thì không nỡ, mà sống cùng thì lại suy nghĩ, buồn phiền, chưa thể chấp nhận. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
     
  3. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Toong, một doanh nghiệp chuyên về kinh doanh không gian làm việc chung (co-working space) bao gồm chuỗi văn phòng chia sẻ không gian làm việc cho các cá nhân, doanh nghiệp nhỏ và vừa. Anh Đỗ Sơn Dương, nhà sáng lập và giám đốc điều hành của Toong cho biết: “Khi chúng tôi mở văn phòng đầu tiên ở Hà Nội, đối tác nghi ngờ, công khai chế giễu, chủ đầu tư nhíu mày. Vào thời điểm năm 2015, hầu như không ai nghĩ mô hình không gian làm việc chung là thiết thực ở Việt Nam”.

    Các nhà đầu tư từ chối, tựu trung đều nhấn mạnh vào điểm yếu trong làm việc nhóm của người Việt. Giờ giấc, phong cách làm việc của từng nhóm người khác nhau khi “quây” vào cùng một không gian cũng là một vấn đề. Chưa kể tâm lý sĩ diện của người Việt khi gặp (tiếp đối tác) trong một không gian gần như công cộng.
    [​IMG]
    Đỗ Sơn Dương kể khi đề xuất thành lập Toong nhiều người đã chế giễu, không tin tưởng.
    Bất chấp những phản đối, Toong được mở đầu tiên ở Tràng Thi chỉ với quy mô 750m2. Sau 7 tháng hoạt động, Toong đã thu hút được 1 triệu USD đầu tư từ một quỹ mạo hiểm. Đến nay, Toong có 10 địa điểm tại bốn thành phố lớn, trong đó có cả ở Lào, trở thành “con gà đẻ trứng vàng” trong mắt nhiều nhà đầu tư lớn.
    Trong số các công ty startup Việt, Dobody cũng là một câu chuyện “thần kỳ”. Anh Phan Bá Mạnh nghĩ ra Dobody trong chuyến thiện nguyện giúp đồng bào Rục ở Quảng Bình sau cơn bão năm 2014. Anh kể: Ở đây, người dân khó khăn thiếu thốn đủ thứ, trong khi ở thành phố, hàng xóm muốn vứt đồ thừa là bộ salon cũng phải lén lút để công nhân vệ sinh khỏi “mắng”. Lúc đó tôi nghĩ: tại sao không tận dụng đồ bỏ đi, trong khi biết đâu đấy ở tầng dưới của khu chưng cư có nhà đang cần bộ salon ấy? Ý tưởng về một ứng dụng khớp lệnh trao đổi hàng hóa trên internet thành hình. Dobody được hoàn thiện với 4 chức năng cơ bản: Bán đồ thừa, Tìm đồ thiếu, Đổi đồ giao lưu và Làm từ thiện.

    Giai đoạn đầu, không ai tin Dobody thành công. Bản thân anh Mạnh phải lấy kinh phí từ một chương trình khác của mình để trang trải. Dobody hiện nay đã thu hút thành công vốn của ba nhà đầu tư trong và ngoài nước. Mới đây, doanh nghiệp này còn hoàn tất thủ tục đăng ký mở chi nhánh tại Singapore.

    Tài sản trí tuệ

    Trần Phan Thanh Thảo (Cathy Thảo Trần) người sáng lập ra ứng dụng tìm phòng trọ Ohana đã từng bị thất bại 64 lần trước đó. Từ năm 16 tuổi, Thảo bắt đầu xa gia đình du học. Cho đến khi tốt nghiệp đại học, cô đã sống ở 7 thành phố khác nhau và thấu hiểu nỗi khổ của việc không tìm được nhà trọ ưng ý. Ứng dụng Ohana của Thảo mặc dù được đánh giá là ý tưởng tốt nhưng có nhiều lỗ hổng. Nhà đầu tư thậm chí còn khẳng định dự án sẽ thất bại nhưng vẫn đồng ý góp vốn vì đánh giá cao người sáng lập.

    CV mà Thảo đem ra thuyết phục người khác bao gồm: kinh nghiệm dạy Văn, kèm sinh viên trong trường học tại Mỹ viết luận án. Cùng bạn thực hiện chương trình “ve chai” - thu mua sách giáo khoa cũ rồi bán lại giá cao cho sinh viên trong kỳ nghỉ hè. Lập công ty phần mềm giới thiệu kỹ sư phần mềm người Việt có trình độ cao cho những doanh nghiệp Mỹ... Sau thành công của Thảo, giới startup Việt như được mở ra một ngoại lệ khác: chính giá trị bản thân cũng có thể biến thành “tài sản” để gọi vốn.

    Những người sáng lập của Umbala cũng đã thuyết phục được hai nhà đầu tư lớn góp vốn tổng cộng 260.000 USD vì có một đội ngũ “toàn tinh anh”. Nhà đầu tư Trần Anh Vương (CEO Sam Holdings) cho biết: Umbala gây ấn tượng với ông ở đội ngũ gồm nhiều người tài năng và nổi tiếng. Cho nên, mặc dù đánh giá “đây là thương vụ rất mạo hiểm, có thể mất hết” nhưng ông Vương vẫn đầu tư 150.000 USD bởi vì “tin vào năng lượng của các bạn. Nhìn vào đội ngũ của họ tôi thấy rất “ok”.

    Umbala là một ứng dụng quay video, livestream sử dụng các hiệu ứng kỹ xảo, tính năng độc đáo giúp người mê ca hát có thể tăng thu nhập và tìm kiếm thêm người hâm mộ. Sự khác biệt lớn nhất của Umbala với những ứng dụng video trực tiếp khác là nó tạo ra các đấu trường để mọi người thi đấu trực tiếp với nhau. Trong đấu trường ấy, khán giả có thể bình chọn trực tiếp.

    Nguyễn Minh Thảo, người sáng lập Umbala kể: Trong quá trình triển khai ý tưởng, anh đã thay đổi tới 20 lần trong vòng chưa tới hai năm, và phiên bản sau luôn khác biệt gần 30% so với phiên bản trước.

    Sản phẩm “bé tí” nhưng vẫn ăn khách vì độc đáo

    Trường hợp của DôTA là một ví dụ về sự thành công từ xuất phát điểm “bé tí”. Anh Quốc Việt, người đồng sáng lập thương hiệu này giải thích: “Thị trường Việt Nam có 45 triệu xe máy và tiếp tục tăng thêm 3 triệu xe/năm. Trong khi đó, phần lớn nhà ở phải xây cao nền so với mặt đường phòng khi mưa ngập. Từ thực tế đó, DôTA ra đời với tham vọng cung cấp cầu dắt xe thông minh, có thể gấp gọn, trọng lượng nhẹ và mang tính thẩm mỹ cao”. Hiện họ đã có nhà đầu tư sẵn sàng góp vốn, ngoài ra, họ còn được một doanh nghiệp cam kết hỗ trợ sản xuất và quản lý hàng tồn kho để làm tài sản đảm bảo
     
  4. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Trong một chiều cận kề năm mới, Marcia Kent cùng cô con gái chín tuổi - Laila tới nhà tù ở Devon (Anh) đển thăm cậu con trai Dylan (19 tuổi). Vào năm 18 tuổi, Dylan đã tham gia vào một mạng lưới buôn bán ma túy có tổ chức. Trong đường dây này, những ông trùm đã sử dụng trẻ em và thanh thiếu niên làm “chân rết” giúp vận chuyển ma túy qua các địa bàn khác nhau.

    Trong một lần như vậy, Dylan đã bị cảnh sát bắt giữ khi trên người đang có một gói cocaine. Tại phiên tòa diễn ra sau đó, cậu thanh niên 18 tuổi này bị kết án gần 2 năm tù giam.

    “Khi cảnh sát đưa Dylan đi ngay trước mặt mình, tôi không thể thở được”, Marcia nói. “Chúng là con của bạn và tất cả những gì bạn muốn làm là bảo vệ chúng. Lúc đầu vợ chồng tôi rất giận Dylan. Con trai tôi xuất thân từ một gia đình ổn định, cơ bản và luôn nhận được sự hỗ trợ hết mực nhưng Dylan đã tự hạn chế cơ hội và tương lai của mình”.

    Khi Dylan bị gian giữ tại nhà tù cách xa gia đình vài giờ, Marcia chỉ có thể đến thăm con mỗi tháng một lần. Để đến được đây thăm con, Marcia đã vượt quãng đường khá xa nhưng cuộc gặp chỉ kéo dài được một tiếng ngắn ngủi. Thời gian đó không đủ để nói hết thành lời, chỉ biết động viên con giữ gìn sức khỏe, cố gắng cải tạo tốt để sớm được trở về bên gia đình người thân, làm lại cuộc đời. Tuy nhiên, lần thăm nom trong dịp cuối năm này đã mang lại cảm xúc rất khác biệt.

    “Năm mới là thời điểm khó khăn nhất. Hãy tưởng tượng bạn không được ở cùng bố mẹ vào những dịp mà tất cả các gia đình trên thế giới này quay quần bên nhau. Thay vì một ngôi nhà ấm cúng, bạn phải nằm trong một phòng giam lạnh lẽo, chật chội, xung quanh là những tù nhân đang la hét khác. Đó là những gì con trai tôi đã phải trải qua để trả giá cho những sai lầm của mình”, Marcia nói.

    Khoảng khắc ám ảnh

    Marcia cho biết nhà tù rất cũ kỹ và ảm đạm, không được trang trí và cũng không hề có bất cứ dấu hiệu gì của ngày lễ. Đằng sau cánh cửa trại giam dường như là một thế giới khác. Những người tới thăm nom đến và đi một cách lặng lẽ. “Khi nhìn thấy cảnh đó, con gái tôi đã khóc rất nhiều và nói rằng muốn anh trai về nhà đón năm mới. Nhưng tất nhiên là tôi không thể thực hiện được nguyện vọng đó”.

    Marcia chỉ có thể mang tới cho con trai mình chút đồ lót và vài cuốn sách mới. Những quà tặng khác hoặc các món ăn đều không được phép, ngoài một tách cà phê và kem socola cô mua từ căng-tin trại giam.

    “Vào dịp này, ai ai cũng đều cảm thấy phấn khích. Nhưng nhìn Dylan ngày hôm đó thật sự đã mang lại cho tôi một thứ cảm giác đau đớn kinh khủng. Dylan dường như cũng cảm thấy như vậy.

    Thông thường khi chúng tôi rời đi, Dylan chỉ nói lời tạm biệt và quay đi. Nhưng lần này, con trai tôi cứ đứng và nhìn theo khi chúng tôi quay lưng. Đây thực sự là một dịp lễ khủng khiếp nhất mà tôi từng trải qua trong đời. Tôi đã không muốn ăn, không muốn nghe các bài hát năm mới. Tâm hồn tội bị xé tan mỗi khi nghĩ về hình ảnh đó”.

    Bước ra ngoài cánh cửa trại giam, người mẹ vẫn cố ngoái lại vì biết đâu có thể nhìn thấy con lần nữa. Gặp con, cô tỏ ra mạnh mẽ, cố gắng kìm chế cảm xúc của mình. Nhưng giờ đây, trên gương mặt người phụ nữ, những hàng nước mắt chảy dài khi nghĩ về sự cô đơn và buồn bã của con trong những ngày đáng ra cả gia đình phải vui vầy bên nhau.
     
Nếu chưa có nick trên 6giay.vn thì dùng nick facebook bình luận nhé
  • Chia sẻ trang này