Ngày mình đặt chân đến Đức để bắt đầu hành trình du học nghề Đức, cảm giác vừa háo hức vừa hồi hộp. Tất cả mọi thứ đều lạ lẫm: từ khí hậu lạnh hơn Việt Nam rất nhiều, đến những con đường thẳng tắp, sạch sẽ và những tòa nhà cổ kính. Ngay khi bước xuống sân bay, mình đã nhận ra rằng từ giây phút này, cuộc sống sẽ hoàn toàn khác, và bản thân phải tự lập trong từng chi tiết nhỏ. Những ngày đầu ở ký túc xá, thử thách lớn nhất không phải là bài học chuyên môn mà là… bữa ăn. Ở nhà, mọi thứ đều có mẹ chuẩn bị, còn tại Đức, mình phải tự đi siêu thị lần đầu. Lạc vào Aldi với hàng dài kệ thực phẩm, mình vừa ngỡ ngàng vừa loay hoay. Trên kệ có đến hàng chục loại sữa khác nhau, đủ các nhãn hiệu và hương vị. Chỉ để chọn một hộp sữa thôi, mình cũng mất đến mười lăm phút. Lúc thanh toán, tay run run cầm đồng xu lạ lẫm, lúng túng đến mức khiến cô thu ngân phải mỉm cười chỉ dẫn. Ra khỏi siêu thị, mình bật cười một mình – hóa ra đi mua đồ ăn cũng có thể trở thành một “bài kiểm tra kỹ năng sống” khi du học nghề Đức. Không chỉ siêu thị, lần đầu đi chợ phiên cuối tuần cũng là một kỷ niệm khó quên. Ở quảng trường thành phố, những gian hàng đầy màu sắc bày bán rau củ, trái cây, phô mai, xúc xích. Không khí ồn ào mà thân thiện. Mình mạnh dạn dùng vài câu tiếng Đức đơn giản để hỏi giá một túi táo. Người bán không chỉ nhiệt tình trả lời mà còn tặng thêm cho mình vài quả nhỏ, kèm một nụ cười khích lệ. Khoảnh khắc ấy làm mình thấy ấm áp lạ thường, như được chào đón giữa một đất nước xa lạ. Trong lớp học nghề, những ngày đầu cũng không dễ dàng. Ngôn ngữ là rào cản lớn nhất, có lúc mình nghe giảng mà không hiểu hết, chỉ dám ghi chép nhanh và tra cứu sau. Thế nhưng, chính sự kiên trì và sự giúp đỡ từ bạn bè đã giúp mình dần bắt nhịp. Mỗi buổi học lý thuyết trên lớp đều gắn liền với buổi thực hành tại doanh nghiệp. Cảm giác lần đầu mặc đồng phục, đứng trong môi trường làm việc chuyên nghiệp, vừa hồi hộp vừa tự hào. Mình nhận lương thực tập đầu tiên chỉ sau một tháng, số tiền không nhiều nhưng đủ để trang trải chi phí sinh hoạt và khiến mình thấy bản thân thật sự trưởng thành. Giờ đây, khi nhìn lại những trải nghiệm lần đầu ấy, mình mới thấy chúng quý giá biết bao. Từ chuyện đi siêu thị, ra chợ, nấu ăn, đến việc tự đứng vững trong học tập và công việc, tất cả đã dạy mình cách sống tự lập, kiên nhẫn và linh hoạt hơn. Du học nghề Đức, với mình, không chỉ là con đường đến một nghề nghiệp ổn định mà còn là hành trình tìm lại một phiên bản mạnh mẽ hơn của chính mình. Và có lẽ, đó mới là giá trị lớn nhất mà bất kỳ bạn trẻ nào khi lựa chọn con đường này sẽ nhận được.