Ngày đầu tiên sang Đức theo chương trình du học nghề Đức, mình háo hức nhưng cũng không kém phần lo lắng. Mọi thứ đều mới mẻ, từ việc đi học, đi làm cho đến chuyện tự lo cho bữa ăn hằng ngày. Ở Việt Nam, mình quen với việc có mẹ đi chợ sớm mỗi sáng, bữa cơm luôn ấm nóng. Nhưng khi bắt đầu cuộc sống du học nghề Đức, mình hiểu rằng việc tự đi mua thực phẩm và nấu ăn không chỉ là nhu cầu mà còn là một phần trong hành trình học cách tự lập nơi đất khách. Lần đầu bước vào siêu thị Aldi gần ký túc xá, mình ngỡ như lạc vào một thế giới khác. Các kệ hàng thẳng tắp, thực phẩm được bày biện gọn gàng, giá cả rõ ràng đến từng cent. Mình mất khá nhiều thời gian chỉ để lựa chọn giữa hàng chục loại sữa hay phô mai. Ấn tượng nhất là vào cuối ngày, nhiều sản phẩm được giảm giá mạnh, chỉ còn một nửa so với ban đầu. Với ngân sách eo hẹp của một du học sinh, điều này thật sự là “cứu cánh”. Sau vài tuần, mình dần quen với việc tính toán sao cho chỉ tốn khoảng 30 đến 40 euro mỗi tuần mà vẫn đủ ăn uống hợp lý. Ngoài siêu thị, trải nghiệm đi chợ phiên cuối tuần cũng để lại cho mình nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Ở quảng trường trung tâm thành phố, hàng loạt quầy rau củ, trái cây, xúc xích, phô mai được bày bán đầy màu sắc. Không khí nhộn nhịp nhưng thân thiện, ai cũng nở nụ cười và sẵn sàng trò chuyện đôi câu. Lúc đầu vốn tiếng Đức của mình còn hạn chế, nhưng nhờ những lần hỏi giá, chào hỏi đơn giản, mình thấy khả năng giao tiếp của mình tiến bộ rõ rệt. Có lần, mình mua một túi táo từ một bác nông dân và được bác tặng thêm vài quả nhỏ, chỉ vì mình nói bằng tiếng Đức với giọng còn lơ lớ. Đó là cảm giác ấm áp mà mình không bao giờ quên. Những ngày đầu, mình thường chi tiêu hơi nhiều vì không biết cân đối, thậm chí có lúc mua thừa và phải bỏ đi. Sau đó, mình học cách lập kế hoạch ăn uống cho cả tuần, chỉ mua những thứ cần thiết. Đôi khi, mình và bạn cùng phòng rủ nhau góp tiền để mua thực phẩm số lượng lớn rồi chia ra nấu ăn chung. Những bữa cơm đơn giản với thịt gà, rau xào, thêm chén canh nóng hổi không chỉ tiết kiệm chi phí mà còn giúp bọn mình cảm thấy như có một gia đình nhỏ giữa nơi xa xứ. Giờ đây, sau hơn một năm du học nghề Đức, chuyện mua sắm thực phẩm với mình đã trở nên quen thuộc và nhẹ nhàng. Mỗi lần tự tay nấu bữa ăn từ những món đồ mình chọn ngoài siêu thị hay chợ phiên, mình lại cảm nhận rõ hơn sự trưởng thành của bản thân. Mình học được cách quản lý tài chính, biết trân trọng giá trị của lao động và cả niềm vui giản dị khi chia sẻ bữa ăn cùng bạn bè. Có lẽ, đó cũng chính là một phần quan trọng trong hành trình du học: không chỉ học nghề trong doanh nghiệp mà còn học cách sống, cách thích nghi và cách tự lập.