Bất Động Sản Nông dân trồng điều khổ vì thời tiết

Thảo luận trong 'Diễn Đàn Mua Bán' bắt đầu bởi toilaaithe, 11/2/19.

Thẻ:
  1. toilaaithe

    toilaaithe Member

    Tham gia ngày:
    29/5/18
    Bài viết:
    562
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    Nông dân trồng điều khổ vì thời tiết Đồng Nai đang vào vụ thu hoạch điều với giá điều tăng cao, vượt ngưỡng 16.000 đồng/kg hạt. Tuy hạt điều tăng giá nhưng hạt điều rang muối đa số người trồng điều trong tỉnh lại không vui, vì thời tiết lạnh kéo dài, kèm theo mưa nghịch vụ vào đúng thời điểm điều ra bông dẫn đến tình trạng khô bông, khô trái hàng loạt, khiến sản lượng thu hoạch chỉ bằng 2/3 so với năm trước. [​IMG] * Khổ vì thời tiết Mùa khô 2007-2008, thời tiết tương đối khắc nghiệt, ngày nắng nóng, đêm lạnh và sáng sớm có sương mù kèm theo mưa trái vụ đã làm gần 9 ngàn hécta điều trong tỉnh bị bọ xít muỗi đỏ, bọ trĩ và nhiễm bệnh thán thư dẫn đến tình trạng khô bông, khô trái hàng loạt. Huyện Xuân Lộc và TX.Long Khánh có đến trên 2 ngàn hécta điều bị khô bông, khô trái với tỷ lệ từ 10-18% làm giảm năng suất khoảng 30 - 60%. Ông Đặng Quốc Hòa ở ấp Bàu Sen, xã Xuân Trường (Xuân Lộc) cho biết: "Tôi có khoảng 6 hécta điều, năm 2007 tôi thu 1,8 tấn/hécta nhưng năm nay có lẽ chỉ đạt 0,8 tấn/hécta. Cũng may giá tăng cao nên trừ chi phí đầu vào, công chăm sóc và công thu hoạch, chắc chỉ huề vốn". Còn ông Nguyễn Văn Thuận ở ấp 3, xã Xuân Hòa cho hay: "Năm nay phân bón, dầu đều tăng cao, do vậy thấy điều tăng giá bà con trồng điều tụi tôi ai cũng mừng. Nhưng không may gặp thời tiết khắc nghiệt, vụ điều này nhiều người bị thất thu. Nhà tôi có 1 hécta điều năm thứ 14, vụ trước thu hoạch được gần 1 tấn hạt nhưng năm nay có lẽ chỉ được khoảng 6 tạ hạt là cao". Bà Nguyễn Thị Dịu, Trưởng trạm bảo vệ thực vật Long Khánh - Xuân Lộc, cho hay ở những vùng đất pha cát đen có tỷ lệ điều bị bệnh khô bông, khô trái cao hơn. TX. Long Khánh tỷ lệ khô bông, khô trái chỉ khoảng 10% diện tích, còn ở huyện Xuân Lộc có vườn tỷ lệ lên đến 18%. Cũng may ngay từ đầu vụ, Trạm đã đồng loạt mở các lớp hội thảo về chăm sóc cây điều cho nông dân ở các xã có diện tích điều lớn nên bà con cũng ý thức được việc chăm sóc cây điều tốt để tăng sức đề kháng giảm tỷ lệ nhiễm bệnh. Bà Dịu cho biết hầu hết các xã trồng điều đều bị tình trạng khô bông, khô trái, những xã bị nhiều là Suối Cao, Xuân Hưng, Xuân Hòa, Xuân Trường (huyện Xuân Lộc); xã Hàng Gòn, Bảo Quang, Bảo Vinh (TX. Long Khánh). * Để khống chế dịch hại trên cây điều Kỹ sư nông nghiệp Trần Thị Phương Chi, cán bộ Phòng Kỹ thuật của Chi cục bảo vệ thực vật (BVTV) tỉnh, nói hiện tượng khô bông, khô trái trên cây điều là do bọ xít muỗi, bọ trĩ chích hút nhựa chồi non, bông, trái non và bệnh thán thư gây ra. Thời kỳ cây điều ra hoa đậu trái từ tháng 12 đến tháng 3, khoảng thời gian đó nếu hoa có biểu hiện yếu và thời tiết không thuận lợi như mưa bất chợt, sương nhiều, không khí ẩm thấp, ít nắng, ít gió thì bà con nông dân nên kết hợp phun thuốc trừ sâu và bệnh. Trường hợp xảy ra mưa bất thường vào thời kỳ cây ra bông kết trái thì sau cơn mưa phun thuốc trừ bệnh ngay. Khi phun thuốc, chú ý chỉ phun ướt đều tán lá, chùm hoa, chùm trái non. Để vườn điều ít bị sâu bệnh và cho năng suất cao, theo khuyến cáo của Chi cục BVTV tỉnh, nông dân nên thực hiện biện pháp phòng là chính. Sau khi thu hoạch điều từ tháng 4 - 5, bà con nên dọn vườn, cắt tỉa cành tạo thông thoáng cho vườn và đốt các cành bị sâu bệnh để ngăn chặn mầm bệnh phát triển. Cần phải áp dụng một số biện pháp khoa học kỹ thuật để điều ra bông sớm, đồng loạt trước khoảng 20-30 ngày sẽ ít bị bệnh bọ trĩ và thán thư. Nếu vậy, vào tháng 10 bà con nông dân nên bón thêm phân kali đỏ với liều lượng khoảng 300g/cây; phun thuốc thúc lá già nhanh để sớm ra tược mới, sẽ phun tiếp thuốc kích thích cho hoa ra nhanh, nhiều và đồng loạt nhằm tăng cường khả năng đậu trái.
     
  2. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Toong, một doanh nghiệp chuyên về kinh doanh không gian làm việc chung (co-working space) bao gồm chuỗi văn phòng chia sẻ không gian làm việc cho các cá nhân, doanh nghiệp nhỏ và vừa. Anh Đỗ Sơn Dương, nhà sáng lập và giám đốc điều hành của Toong cho biết: “Khi chúng tôi mở văn phòng đầu tiên ở Hà Nội, đối tác nghi ngờ, công khai chế giễu, chủ đầu tư nhíu mày. Vào thời điểm năm 2015, hầu như không ai nghĩ mô hình không gian làm việc chung là thiết thực ở Việt Nam”.

    Các nhà đầu tư từ chối, tựu trung đều nhấn mạnh vào điểm yếu trong làm việc nhóm của người Việt. Giờ giấc, phong cách làm việc của từng nhóm người khác nhau khi “quây” vào cùng một không gian cũng là một vấn đề. Chưa kể tâm lý sĩ diện của người Việt khi gặp (tiếp đối tác) trong một không gian gần như công cộng.
    [​IMG]
    Đỗ Sơn Dương kể khi đề xuất thành lập Toong nhiều người đã chế giễu, không tin tưởng.
    Bất chấp những phản đối, Toong được mở đầu tiên ở Tràng Thi chỉ với quy mô 750m2. Sau 7 tháng hoạt động, Toong đã thu hút được 1 triệu USD đầu tư từ một quỹ mạo hiểm. Đến nay, Toong có 10 địa điểm tại bốn thành phố lớn, trong đó có cả ở Lào, trở thành “con gà đẻ trứng vàng” trong mắt nhiều nhà đầu tư lớn.
    Trong số các công ty startup Việt, Dobody cũng là một câu chuyện “thần kỳ”. Anh Phan Bá Mạnh nghĩ ra Dobody trong chuyến thiện nguyện giúp đồng bào Rục ở Quảng Bình sau cơn bão năm 2014. Anh kể: Ở đây, người dân khó khăn thiếu thốn đủ thứ, trong khi ở thành phố, hàng xóm muốn vứt đồ thừa là bộ salon cũng phải lén lút để công nhân vệ sinh khỏi “mắng”. Lúc đó tôi nghĩ: tại sao không tận dụng đồ bỏ đi, trong khi biết đâu đấy ở tầng dưới của khu chưng cư có nhà đang cần bộ salon ấy? Ý tưởng về một ứng dụng khớp lệnh trao đổi hàng hóa trên internet thành hình. Dobody được hoàn thiện với 4 chức năng cơ bản: Bán đồ thừa, Tìm đồ thiếu, Đổi đồ giao lưu và Làm từ thiện.

    Giai đoạn đầu, không ai tin Dobody thành công. Bản thân anh Mạnh phải lấy kinh phí từ một chương trình khác của mình để trang trải. Dobody hiện nay đã thu hút thành công vốn của ba nhà đầu tư trong và ngoài nước. Mới đây, doanh nghiệp này còn hoàn tất thủ tục đăng ký mở chi nhánh tại Singapore.

    Tài sản trí tuệ

    Trần Phan Thanh Thảo (Cathy Thảo Trần) người sáng lập ra ứng dụng tìm phòng trọ Ohana đã từng bị thất bại 64 lần trước đó. Từ năm 16 tuổi, Thảo bắt đầu xa gia đình du học. Cho đến khi tốt nghiệp đại học, cô đã sống ở 7 thành phố khác nhau và thấu hiểu nỗi khổ của việc không tìm được nhà trọ ưng ý. Ứng dụng Ohana của Thảo mặc dù được đánh giá là ý tưởng tốt nhưng có nhiều lỗ hổng. Nhà đầu tư thậm chí còn khẳng định dự án sẽ thất bại nhưng vẫn đồng ý góp vốn vì đánh giá cao người sáng lập.

    CV mà Thảo đem ra thuyết phục người khác bao gồm: kinh nghiệm dạy Văn, kèm sinh viên trong trường học tại Mỹ viết luận án. Cùng bạn thực hiện chương trình “ve chai” - thu mua sách giáo khoa cũ rồi bán lại giá cao cho sinh viên trong kỳ nghỉ hè. Lập công ty phần mềm giới thiệu kỹ sư phần mềm người Việt có trình độ cao cho những doanh nghiệp Mỹ... Sau thành công của Thảo, giới startup Việt như được mở ra một ngoại lệ khác: chính giá trị bản thân cũng có thể biến thành “tài sản” để gọi vốn.

    Những người sáng lập của Umbala cũng đã thuyết phục được hai nhà đầu tư lớn góp vốn tổng cộng 260.000 USD vì có một đội ngũ “toàn tinh anh”. Nhà đầu tư Trần Anh Vương (CEO Sam Holdings) cho biết: Umbala gây ấn tượng với ông ở đội ngũ gồm nhiều người tài năng và nổi tiếng. Cho nên, mặc dù đánh giá “đây là thương vụ rất mạo hiểm, có thể mất hết” nhưng ông Vương vẫn đầu tư 150.000 USD bởi vì “tin vào năng lượng của các bạn. Nhìn vào đội ngũ của họ tôi thấy rất “ok”.

    Umbala là một ứng dụng quay video, livestream sử dụng các hiệu ứng kỹ xảo, tính năng độc đáo giúp người mê ca hát có thể tăng thu nhập và tìm kiếm thêm người hâm mộ. Sự khác biệt lớn nhất của Umbala với những ứng dụng video trực tiếp khác là nó tạo ra các đấu trường để mọi người thi đấu trực tiếp với nhau. Trong đấu trường ấy, khán giả có thể bình chọn trực tiếp.

    Nguyễn Minh Thảo, người sáng lập Umbala kể: Trong quá trình triển khai ý tưởng, anh đã thay đổi tới 20 lần trong vòng chưa tới hai năm, và phiên bản sau luôn khác biệt gần 30% so với phiên bản trước.

    Sản phẩm “bé tí” nhưng vẫn ăn khách vì độc đáo

    Trường hợp của DôTA là một ví dụ về sự thành công từ xuất phát điểm “bé tí”. Anh Quốc Việt, người đồng sáng lập thương hiệu này giải thích: “Thị trường Việt Nam có 45 triệu xe máy và tiếp tục tăng thêm 3 triệu xe/năm. Trong khi đó, phần lớn nhà ở phải xây cao nền so với mặt đường phòng khi mưa ngập. Từ thực tế đó, DôTA ra đời với tham vọng cung cấp cầu dắt xe thông minh, có thể gấp gọn, trọng lượng nhẹ và mang tính thẩm mỹ cao”. Hiện họ đã có nhà đầu tư sẵn sàng góp vốn, ngoài ra, họ còn được một doanh nghiệp cam kết hỗ trợ sản xuất và quản lý hàng tồn kho để làm tài sản đảm bảo
     
  3. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Trớ trêu thay cuộc đời tôi lại có lúc gặp phải điều này, người chồng mà tôi tin tưởng và nghĩ sẽ gửi trọn cuộc đời cùng bao mơ ước, dự định cho tương lai đã khiến mọi thứ với tôi như chấm hết. Tôi thường đọc các bài báo viết về những gã đàn ông phản bội vợ con để chạy theo những thứ dục vọng, nghĩ đó chỉ là chuyện của thiên hạ, sẽ không xảy ra với mình được, bởi anh nói yêu thương tôi và bỏ hết để cùng tôi xây dựng cuộc sống mới. Vậy nhưng hôm nay anh đã phản bội tôi, đau buồn, chua chát và tổn thương biết nhường nào. Dẫu biết đàn ông thường không chung tình nhưng khi quyết định lấy anh, tôi tin anh sẽ thay đổi, vì tương lai mà cố gắng, cùng nhau vượt qua sóng gió. Tôi ngây thơ tin tính cách đào hoa, gái gú của anh sẽ được dẹp bỏ để xây dựng một gia đình đúng nghĩa.

    Một người đàn ông 34 tuổi, không sự nghiệp, không tiền nhưng tôi vẫn chọn anh, đi chung con đường đầy chông gai cùng anh, vậy mà anh nỡ đạp đổ, chà đạp lên tình yêu và sự tin tưởng và lòng tự trọng của tôi. Tôi phát hiện anh vẫn yêu thương, nhớ nhung bồ cũ, những dòng tin nhắn của họ như xát muối vào lòng tôi, nó ám ảnh, ăn mòn đến tận xương tủy tôi. Chỉ mới cưới nhau 10 ngày thôi, thời gian còn ngọt ngào và mơ mộng lắm, vết thương này sẽ chẳng bao giờ lành lại được bởi sự tổn thương trong tôi quá lớn. Tôi phải làm sao đây, tha thứ hay dừng lại? Mọi người cho tôi lời khuyên.
     
  4. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Tôi 35 tuổi, đã lập gia đình, có hai con, đang phụ trách mảng marketing trong một công ty quảng cáo và tổ chức sự kiện, được đánh giá có vẻ ngoài khá ổn. Từ hồi đi học hay đến khi đi làm, tôi đều luôn cố gắng để ngày càng hoàn thiện bản thân. Anh 45 tuổi, có hai con lớn, giám đốc công ty tôi. Anh giỏi, đẹp trai và thân thiện, chúng tôi thường xuyên đi với nhau gặp đối tác khách hàng. Công việc của chúng tôi khá nặng, áp lực nhưng cả hai đều thích bởi nó luôn đòi hỏi sự sáng tạo, mới mẻ. Chúng tôi rất hiểu và hỗ trợ nhau trong công việc, đem về nhiều hợp đồng lớn cho công ty.

    Gần đây tôi nghe mọi người xì xào tôi và anh là một cặp, rằng tôi bỏ bê gia đình. Tôi có tình cảm với anh, điều đó bản thân không phủ nhận, thi thoảng tôi có ghen nhẹ với các đồng nghiệp nữ khác hay đối tác nữ quan tâm đến anh. Ở công ty tôi quan tâm đến sức khỏe của anh bởi anh là người rất ham mê công việc, với lại anh rất quan trọng với công ty. Có điều bảo chúng tôi ngoại tình với nhau tôi lại thấy khá buồn cười. Tôi là phụ nữ, từng trải qua những ngày vừa cố gắng chăm sóc con vừa cố để lo công việc, giờ con lớn hơn một chút, tôi cũng có nhiều thời gian cho mình, tập trung phát triển sự nghiệp, thoát cái quan niệm "Phụ nữ cần gì thăng tiến, phụ nữ là phải lo cho gia đình". Vậy mà giờ tôi lại mang tiếng bỏ bê gia đình và ngoại tình.

    Chúng tôi không còn trẻ nữa, đủ chín chắn để nhận ra cả hai có được như ngày hôm nay là nhờ rất nhiều vào gia đình. Bảo chúng tôi đánh đổi gia đình? Chắc chắc cả anh và tôi đều nói không. Chúng tôi là những người yêu công việc, là người yêu của nhau trong công việc thôi, xong công việc cả hai lại là người của gia đình. Tôi từng đọc đâu đó rằng chuyện ngoại tình ở công sở là bình thường bởi hàng ngày mỗi người trung bình có ít nhất từ 8 đến 10 tiếng ở công ty gần nhau, có tình cảm với nhau cũng dễ hiểu. Vấn đề ở đây là mỗi người phải nhận thức được sự ảnh hưởng của mối quan hệ đó trong đời sống của mình và phải có bản lĩnh.

    Tôi hay đọc chuyên mục này, đọc tất cả các bình luận chỉ để hiểu thêm về muôn mặt của cuộc đời và có cái nhìn đa chiều về một vấn đề nào đó. Tôi viết chuyện mình lên để chia sẻ và biết rằng sẽ có người vẫn bảo chúng tôi là ngoại tình, tôi ngụy biện. Tôi chỉ cười và trả lời: "Nếu bạn vẫn nghĩ đó là ngoại tình thì có một kiểu ngoại tình như thế".
     
  5. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Tôi 35 tuổi, đã lập gia đình, có hai con, đang phụ trách mảng marketing trong một công ty quảng cáo và tổ chức sự kiện, được đánh giá có vẻ ngoài khá ổn. Từ hồi đi học hay đến khi đi làm, tôi đều luôn cố gắng để ngày càng hoàn thiện bản thân. Anh 45 tuổi, có hai con lớn, giám đốc công ty tôi. Anh giỏi, đẹp trai và thân thiện, chúng tôi thường xuyên đi với nhau gặp đối tác khách hàng. Công việc của chúng tôi khá nặng, áp lực nhưng cả hai đều thích bởi nó luôn đòi hỏi sự sáng tạo, mới mẻ. Chúng tôi rất hiểu và hỗ trợ nhau trong công việc, đem về nhiều hợp đồng lớn cho công ty.

    Gần đây tôi nghe mọi người xì xào tôi và anh là một cặp, rằng tôi bỏ bê gia đình. Tôi có tình cảm với anh, điều đó bản thân không phủ nhận, thi thoảng tôi có ghen nhẹ với các đồng nghiệp nữ khác hay đối tác nữ quan tâm đến anh. Ở công ty tôi quan tâm đến sức khỏe của anh bởi anh là người rất ham mê công việc, với lại anh rất quan trọng với công ty. Có điều bảo chúng tôi ngoại tình với nhau tôi lại thấy khá buồn cười. Tôi là phụ nữ, từng trải qua những ngày vừa cố gắng chăm sóc con vừa cố để lo công việc, giờ con lớn hơn một chút, tôi cũng có nhiều thời gian cho mình, tập trung phát triển sự nghiệp, thoát cái quan niệm "Phụ nữ cần gì thăng tiến, phụ nữ là phải lo cho gia đình". Vậy mà giờ tôi lại mang tiếng bỏ bê gia đình và ngoại tình.

    Chúng tôi không còn trẻ nữa, đủ chín chắn để nhận ra cả hai có được như ngày hôm nay là nhờ rất nhiều vào gia đình. Bảo chúng tôi đánh đổi gia đình? Chắc chắc cả anh và tôi đều nói không. Chúng tôi là những người yêu công việc, là người yêu của nhau trong công việc thôi, xong công việc cả hai lại là người của gia đình. Tôi từng đọc đâu đó rằng chuyện ngoại tình ở công sở là bình thường bởi hàng ngày mỗi người trung bình có ít nhất từ 8 đến 10 tiếng ở công ty gần nhau, có tình cảm với nhau cũng dễ hiểu. Vấn đề ở đây là mỗi người phải nhận thức được sự ảnh hưởng của mối quan hệ đó trong đời sống của mình và phải có bản lĩnh.

    Tôi hay đọc chuyên mục này, đọc tất cả các bình luận chỉ để hiểu thêm về muôn mặt của cuộc đời và có cái nhìn đa chiều về một vấn đề nào đó. Tôi viết chuyện mình lên để chia sẻ và biết rằng sẽ có người vẫn bảo chúng tôi là ngoại tình, tôi ngụy biện. Tôi chỉ cười và trả lời: "Nếu bạn vẫn nghĩ đó là ngoại tình thì có một kiểu ngoại tình như thế".
     
  6. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Tôi 35 tuổi, đã lập gia đình, có hai con, đang phụ trách mảng marketing trong một công ty quảng cáo và tổ chức sự kiện, được đánh giá có vẻ ngoài khá ổn. Từ hồi đi học hay đến khi đi làm, tôi đều luôn cố gắng để ngày càng hoàn thiện bản thân. Anh 45 tuổi, có hai con lớn, giám đốc công ty tôi. Anh giỏi, đẹp trai và thân thiện, chúng tôi thường xuyên đi với nhau gặp đối tác khách hàng. Công việc của chúng tôi khá nặng, áp lực nhưng cả hai đều thích bởi nó luôn đòi hỏi sự sáng tạo, mới mẻ. Chúng tôi rất hiểu và hỗ trợ nhau trong công việc, đem về nhiều hợp đồng lớn cho công ty.

    Gần đây tôi nghe mọi người xì xào tôi và anh là một cặp, rằng tôi bỏ bê gia đình. Tôi có tình cảm với anh, điều đó bản thân không phủ nhận, thi thoảng tôi có ghen nhẹ với các đồng nghiệp nữ khác hay đối tác nữ quan tâm đến anh. Ở công ty tôi quan tâm đến sức khỏe của anh bởi anh là người rất ham mê công việc, với lại anh rất quan trọng với công ty. Có điều bảo chúng tôi ngoại tình với nhau tôi lại thấy khá buồn cười. Tôi là phụ nữ, từng trải qua những ngày vừa cố gắng chăm sóc con vừa cố để lo công việc, giờ con lớn hơn một chút, tôi cũng có nhiều thời gian cho mình, tập trung phát triển sự nghiệp, thoát cái quan niệm "Phụ nữ cần gì thăng tiến, phụ nữ là phải lo cho gia đình". Vậy mà giờ tôi lại mang tiếng bỏ bê gia đình và ngoại tình.

    Chúng tôi không còn trẻ nữa, đủ chín chắn để nhận ra cả hai có được như ngày hôm nay là nhờ rất nhiều vào gia đình. Bảo chúng tôi đánh đổi gia đình? Chắc chắc cả anh và tôi đều nói không. Chúng tôi là những người yêu công việc, là người yêu của nhau trong công việc thôi, xong công việc cả hai lại là người của gia đình. Tôi từng đọc đâu đó rằng chuyện ngoại tình ở công sở là bình thường bởi hàng ngày mỗi người trung bình có ít nhất từ 8 đến 10 tiếng ở công ty gần nhau, có tình cảm với nhau cũng dễ hiểu. Vấn đề ở đây là mỗi người phải nhận thức được sự ảnh hưởng của mối quan hệ đó trong đời sống của mình và phải có bản lĩnh.

    Tôi hay đọc chuyên mục này, đọc tất cả các bình luận chỉ để hiểu thêm về muôn mặt của cuộc đời và có cái nhìn đa chiều về một vấn đề nào đó. Tôi viết chuyện mình lên để chia sẻ và biết rằng sẽ có người vẫn bảo chúng tôi là ngoại tình, tôi ngụy biện. Tôi chỉ cười và trả lời: "Nếu bạn vẫn nghĩ đó là ngoại tình thì có một kiểu ngoại tình như thế".
     
  7. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Tôi 35 tuổi, đã lập gia đình, có hai con, đang phụ trách mảng marketing trong một công ty quảng cáo và tổ chức sự kiện, được đánh giá có vẻ ngoài khá ổn. Từ hồi đi học hay đến khi đi làm, tôi đều luôn cố gắng để ngày càng hoàn thiện bản thân. Anh 45 tuổi, có hai con lớn, giám đốc công ty tôi. Anh giỏi, đẹp trai và thân thiện, chúng tôi thường xuyên đi với nhau gặp đối tác khách hàng. Công việc của chúng tôi khá nặng, áp lực nhưng cả hai đều thích bởi nó luôn đòi hỏi sự sáng tạo, mới mẻ. Chúng tôi rất hiểu và hỗ trợ nhau trong công việc, đem về nhiều hợp đồng lớn cho công ty.

    Gần đây tôi nghe mọi người xì xào tôi và anh là một cặp, rằng tôi bỏ bê gia đình. Tôi có tình cảm với anh, điều đó bản thân không phủ nhận, thi thoảng tôi có ghen nhẹ với các đồng nghiệp nữ khác hay đối tác nữ quan tâm đến anh. Ở công ty tôi quan tâm đến sức khỏe của anh bởi anh là người rất ham mê công việc, với lại anh rất quan trọng với công ty. Có điều bảo chúng tôi ngoại tình với nhau tôi lại thấy khá buồn cười. Tôi là phụ nữ, từng trải qua những ngày vừa cố gắng chăm sóc con vừa cố để lo công việc, giờ con lớn hơn một chút, tôi cũng có nhiều thời gian cho mình, tập trung phát triển sự nghiệp, thoát cái quan niệm "Phụ nữ cần gì thăng tiến, phụ nữ là phải lo cho gia đình". Vậy mà giờ tôi lại mang tiếng bỏ bê gia đình và ngoại tình.

    Chúng tôi không còn trẻ nữa, đủ chín chắn để nhận ra cả hai có được như ngày hôm nay là nhờ rất nhiều vào gia đình. Bảo chúng tôi đánh đổi gia đình? Chắc chắc cả anh và tôi đều nói không. Chúng tôi là những người yêu công việc, là người yêu của nhau trong công việc thôi, xong công việc cả hai lại là người của gia đình. Tôi từng đọc đâu đó rằng chuyện ngoại tình ở công sở là bình thường bởi hàng ngày mỗi người trung bình có ít nhất từ 8 đến 10 tiếng ở công ty gần nhau, có tình cảm với nhau cũng dễ hiểu. Vấn đề ở đây là mỗi người phải nhận thức được sự ảnh hưởng của mối quan hệ đó trong đời sống của mình và phải có bản lĩnh.

    Tôi hay đọc chuyên mục này, đọc tất cả các bình luận chỉ để hiểu thêm về muôn mặt của cuộc đời và có cái nhìn đa chiều về một vấn đề nào đó. Tôi viết chuyện mình lên để chia sẻ và biết rằng sẽ có người vẫn bảo chúng tôi là ngoại tình, tôi ngụy biện. Tôi chỉ cười và trả lời: "Nếu bạn vẫn nghĩ đó là ngoại tình thì có một kiểu ngoại tình như thế".
     
  8. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Tôi thức trắng đêm hôm qua, không biết tâm sự cùng ai sau khi bạn trai dẫn về nhà thăm ba mẹ. Trước tiên xin nói qua về mối tình cũ, tôi quen người ấy khi là một cô gái thành phố xinh xắn, con nhà trung lưu, trong khi anh là thành viên điển trai trong đội bóng rổ của trường. Khi anh đi làm thêm trang trải chuyện học hành thì tôi đi học các khóa ngoài giờ để củng cố kiến thức. Tình yêu sinh viên trong sáng và thật đẹp, không chút so đo và suy tính, chỉ là những món quà thật nhỏ nhưng ý nghĩa, những buổi đi dạo cũng đủ cho chúng tôi vẽ ra một tương lai cho cả hai.

    Quen nhau gần 2 năm, một lần anh dẫn tôi về thăm quê, tôi ái ngại trước hoàn cảnh nhà anh, ba anh mất sớm, mẹ anh nuôi 3 con ăn học bằng mảnh vườn trồng rau và hàng tạp hóa nhỏ. Anh là con trưởng, tự túc học hành, rồi phải lo cho em trai kế vào đại học. Biến cố xảy ra vào năm học cuối, mẹ anh bị bệnh phải nhập viện nhiều đợt ở thành phố, ban đầu tôi cũng vào thăm nhưng thời gian nằm viện trùng với thời gian phải hoàn tất luận văn ra trường nên không được nhiều lắm. Hai anh em trai thay phiên chăm sóc mẹ và anh cũng quyết định bán đất ở quê để trang trải viện phí. Tới giờ tôi vẫn còn thấy bứt rứt vì chúng tôi chia tay trong giai đoạn này, có thể cả hai đều thấy áp lực nên cư xử nóng nảy, tôi thấy tương lại mờ mịt với anh, cũng có thể vì những lời nói của mẹ tôi khi anh đến nhà. Nói chung tôi hoàn toàn thấy có lỗi vì chia tay anh khi đó.

    Sau khi chia tay, anh chủ động cắt đứt liên lạc dù tôi cố gắng thăm hỏi tình hình mẹ anh. Ra trường, tôi dễ dàng có công việc tốt qua các mối quan hệ của gia đình. Tôi làm được hai năm và thêm hai năm ra nước ngoài học cao hơn. Trong thời gian du học, tôi quen bạn trai hiện tại, gia đình anh khá giả nhưng tôi không bận tâm vì gia đình tôi cũng có điều kiện. Nhà anh đông anh chị em, anh cũng lần lượt kể sơ các thành viên trong nhà. Gia đình anh kinh doanh bất động sản thành công nhưng anh em có thể tự chọn con đường của mình, riêng anh có lẽ sau khi đi du học sẽ về phụ ba mẹ. Ba mẹ hai bên cũng tán đồng mối quan hệ của chúng tôi, năm nay cả hai đều hoàn tất chương trình học và mùng 2 Tết vừa rồi anh dẫn tôi về thăm gia đình.
     
  9. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Tôi thức trắng đêm hôm qua, không biết tâm sự cùng ai sau khi bạn trai dẫn về nhà thăm ba mẹ. Trước tiên xin nói qua về mối tình cũ, tôi quen người ấy khi là một cô gái thành phố xinh xắn, con nhà trung lưu, trong khi anh là thành viên điển trai trong đội bóng rổ của trường. Khi anh đi làm thêm trang trải chuyện học hành thì tôi đi học các khóa ngoài giờ để củng cố kiến thức. Tình yêu sinh viên trong sáng và thật đẹp, không chút so đo và suy tính, chỉ là những món quà thật nhỏ nhưng ý nghĩa, những buổi đi dạo cũng đủ cho chúng tôi vẽ ra một tương lai cho cả hai.

    Quen nhau gần 2 năm, một lần anh dẫn tôi về thăm quê, tôi ái ngại trước hoàn cảnh nhà anh, ba anh mất sớm, mẹ anh nuôi 3 con ăn học bằng mảnh vườn trồng rau và hàng tạp hóa nhỏ. Anh là con trưởng, tự túc học hành, rồi phải lo cho em trai kế vào đại học. Biến cố xảy ra vào năm học cuối, mẹ anh bị bệnh phải nhập viện nhiều đợt ở thành phố, ban đầu tôi cũng vào thăm nhưng thời gian nằm viện trùng với thời gian phải hoàn tất luận văn ra trường nên không được nhiều lắm. Hai anh em trai thay phiên chăm sóc mẹ và anh cũng quyết định bán đất ở quê để trang trải viện phí. Tới giờ tôi vẫn còn thấy bứt rứt vì chúng tôi chia tay trong giai đoạn này, có thể cả hai đều thấy áp lực nên cư xử nóng nảy, tôi thấy tương lại mờ mịt với anh, cũng có thể vì những lời nói của mẹ tôi khi anh đến nhà. Nói chung tôi hoàn toàn thấy có lỗi vì chia tay anh khi đó.

    Sau khi chia tay, anh chủ động cắt đứt liên lạc dù tôi cố gắng thăm hỏi tình hình mẹ anh. Ra trường, tôi dễ dàng có công việc tốt qua các mối quan hệ của gia đình. Tôi làm được hai năm và thêm hai năm ra nước ngoài học cao hơn. Trong thời gian du học, tôi quen bạn trai hiện tại, gia đình anh khá giả nhưng tôi không bận tâm vì gia đình tôi cũng có điều kiện. Nhà anh đông anh chị em, anh cũng lần lượt kể sơ các thành viên trong nhà. Gia đình anh kinh doanh bất động sản thành công nhưng anh em có thể tự chọn con đường của mình, riêng anh có lẽ sau khi đi du học sẽ về phụ ba mẹ. Ba mẹ hai bên cũng tán đồng mối quan hệ của chúng tôi, năm nay cả hai đều hoàn tất chương trình học và mùng 2 Tết vừa rồi anh dẫn tôi về thăm gia đình.
     
  10. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Tôi thức trắng đêm hôm qua, không biết tâm sự cùng ai sau khi bạn trai dẫn về nhà thăm ba mẹ. Trước tiên xin nói qua về mối tình cũ, tôi quen người ấy khi là một cô gái thành phố xinh xắn, con nhà trung lưu, trong khi anh là thành viên điển trai trong đội bóng rổ của trường. Khi anh đi làm thêm trang trải chuyện học hành thì tôi đi học các khóa ngoài giờ để củng cố kiến thức. Tình yêu sinh viên trong sáng và thật đẹp, không chút so đo và suy tính, chỉ là những món quà thật nhỏ nhưng ý nghĩa, những buổi đi dạo cũng đủ cho chúng tôi vẽ ra một tương lai cho cả hai.

    Quen nhau gần 2 năm, một lần anh dẫn tôi về thăm quê, tôi ái ngại trước hoàn cảnh nhà anh, ba anh mất sớm, mẹ anh nuôi 3 con ăn học bằng mảnh vườn trồng rau và hàng tạp hóa nhỏ. Anh là con trưởng, tự túc học hành, rồi phải lo cho em trai kế vào đại học. Biến cố xảy ra vào năm học cuối, mẹ anh bị bệnh phải nhập viện nhiều đợt ở thành phố, ban đầu tôi cũng vào thăm nhưng thời gian nằm viện trùng với thời gian phải hoàn tất luận văn ra trường nên không được nhiều lắm. Hai anh em trai thay phiên chăm sóc mẹ và anh cũng quyết định bán đất ở quê để trang trải viện phí. Tới giờ tôi vẫn còn thấy bứt rứt vì chúng tôi chia tay trong giai đoạn này, có thể cả hai đều thấy áp lực nên cư xử nóng nảy, tôi thấy tương lại mờ mịt với anh, cũng có thể vì những lời nói của mẹ tôi khi anh đến nhà. Nói chung tôi hoàn toàn thấy có lỗi vì chia tay anh khi đó.

    Sau khi chia tay, anh chủ động cắt đứt liên lạc dù tôi cố gắng thăm hỏi tình hình mẹ anh. Ra trường, tôi dễ dàng có công việc tốt qua các mối quan hệ của gia đình. Tôi làm được hai năm và thêm hai năm ra nước ngoài học cao hơn. Trong thời gian du học, tôi quen bạn trai hiện tại, gia đình anh khá giả nhưng tôi không bận tâm vì gia đình tôi cũng có điều kiện. Nhà anh đông anh chị em, anh cũng lần lượt kể sơ các thành viên trong nhà. Gia đình anh kinh doanh bất động sản thành công nhưng anh em có thể tự chọn con đường của mình, riêng anh có lẽ sau khi đi du học sẽ về phụ ba mẹ. Ba mẹ hai bên cũng tán đồng mối quan hệ của chúng tôi, năm nay cả hai đều hoàn tất chương trình học và mùng 2 Tết vừa rồi anh dẫn tôi về thăm gia đình.
     
  11. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Tôi là cô gái ở tỉnh lẻ gần Hà Nội, làm việc văn phòng, công việc ổn định, nhan sắc khá, biết cách ăn nói. Tôi quen và quyết tâm cưới anh, người hơn tôi 18 tuổi, từng có một đời vợ và con riêng. Anh làm trong cơ quan nhà nước ở Hà Nội, có vị trí nhất định. Tôi đến với chồng sau khi vượt qua nhiều rào cản, không ngại điều tiếng và rất thật lòng. Bố mẹ tôi chia tay nên tôi hiểu cảnh này như thế nào, cũng từ đó hiểu và thương anh, đồng cảm với các con anh. Anh là người đàn ông điềm đạm, không phô trương dù đôi khi còn mải mê bia rượu với bạn bè. Tựu chung lại, sau vài năm sống chung, anh là người đàn ông biết chăm lo cho gia đình, sống có trách nhiệm.

    Cuộc sống những tưởng cứ trôi qua bình yên thì hiện tại chúng tôi gặp một vấn đề: Thời kỳ yêu nhau, chúng tôi có nói chuyện con cái. Anh có hai con riêng rồi, chúng tôi cưới thì tôi chỉ được sinh thêm một con nữa thôi, nếu tôi sinh hai con là anh bị kỷ luật, ảnh hưởng đến sự nghiệp. Khi đó tôi suy nghĩ và nói muốn sinh hai con, nếu anh tìm được cách nào đó thì chúng ta tiếp tục, không thì dừng lại, lúc đó tình cảm cũng chưa quá sâu sắc. Anh đã suy nghĩ và nói không muốn mất tôi, sẽ tìm cách. Anh còn nói với bạn trước mặt tôi là gia đình quan trọng với anh lắm. Tôi tin và cưới anh.

    Sau khi đẻ con một thời gian, tôi thấy gia đình anh có nói đến chuyện chỉ nên đẻ thế thôi. Tôi thấy tự ái, nói lại với anh chuyện ngày trước, anh bảo cho thêm thời gian anh sẽ tính. Con tôi giờ gần 3 tuổi, thời điểm thích hợp cho chuyện sinh tiếp thì anh nói ngại, có tuổi rồi, không có cách nào để không ảnh hưởng đến sự nghiệp. Tôi sốc, như bị tạt gáo nước lạnh, sau khi bình tĩnh hơn chúng tôi đã nói chuyện. Tôi đưa ra các phương án như: giấu chuyện sinh đẻ, cho làm con nuôi, khai sinh không có tên cha. Anh nói sự nghiệp gần đây gặp nhiều vấn đề, cơ quan khó khăn hơn, sáp nhập, đấu đá, nếu có một lá đơn gửi lên là có thể mất tất cả, mọi cách tôi nói đều có rủi ro trong khi anh đang là trụ cột của gia đình. Sự nghiệp là thứ anh phấn đấu từ trẻ, giờ có tuổi rồi, bắt đầu lại rất khó và anh không làm được.

    Anh đang là trụ cột của gia đình, tôi sau khi cưới chuyển công tác xuống Hà Nội thì chửa đẻ và nghỉ việc, chăm con; sau đó vừa chăm con vừa làm việc tự do, chưa ổn định. Tuy nhiên nếu đẻ thêm thì anh vẫn có thể lo đủ, thêm việc tôi sẽ đi làm. Hai con riêng của anh, một cháu ở với mẹ, tôi nghĩ kinh tế không phải là vấn đề. Tôi thấy chỉ là anh không muốn tôi sinh thêm, không quyết tâm tìm cách vì anh đã có đủ con rồi, chắc chắn những năm qua anh nói vậy chỉ là "kế hoãn binh".

    Chúng tôi mâu thuẫn nhau về việc này, chưa tìm ra được giải pháp, gia đình cũng đứng về phía anh, gia đình tôi đương nhiên đứng về phía tôi, mẹ tôi cũng suy nghĩ nhiều và rất buồn vì việc này. Tôi vô cùng buồn bã, thất vọng, cảm giác như bị anh lừa dối, nếu biết sự việc như hôm nay chưa chắc tôi đã chấp nhận cưới anh. Những người phụ nữ khác sinh hai con là chuyện hầu như nằm trong kế hoạch, gia đình người ta còn giục sinh thêm nữa, đằng này tôi...

    Có lần thấy đứa bạn thân kể là mẹ chồng giục sinh thêm mà tôi chạnh lòng. Tôi sinh ra chỉ có một mình, trải qua những ngày tháng ấy đã rất buồn và muốn có anh em, giờ đến lượt con tôi. Mặc dù con tôi có anh chị cùng cha khác mẹ, chúng cũng quý con tôi, nhưng đâu phải con do tôi sinh ra. Chúng không chịu sự giáo dục của tôi, dù có yêu quý nhau đến như thế nào thì cũng không phải con mình đẻ ra. Với lại tôi tức giận nhất là cảm giác bị lừa dối, tôi đã quá tin tưởng anh ngày đó, ngây thơ tin anh sẽ nghĩ cách, cũng nghĩ rằng việc này có cách xử lý được. Giờ đây tôi phải làm sao?

    Khi tôi giận lên đã nghĩ đến chuyện ly dị, cũng chuẩn bị hết các phương án cho cuộc đời. Nếu chia tay anh tôi có khả năng tự nuôi con được, nhưng đó là điều không mong muốn. Ngoài việc này thì anh tốt với tôi, có giúp đỡ gia đình tôi khi gặp khó khăn. Tôi không muốn con mình lâm vào cảnh cha mẹ ly dị, nhưng nếu tiếp tục sống với chồng liệu tôi có vui vẻ không khi bạn bè và nhiều người nghĩ tôi sẽ sinh tiếp, ai gặp cũng hỏi. Sự thiệt thòi này tôi sợ mình không vượt qua được. Bỏ anh thì không nỡ, mà sống cùng thì lại suy nghĩ, buồn phiền, chưa thể chấp nhận. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
     
  12. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Toong, một doanh nghiệp chuyên về kinh doanh không gian làm việc chung (co-working space) bao gồm chuỗi văn phòng chia sẻ không gian làm việc cho các cá nhân, doanh nghiệp nhỏ và vừa. Anh Đỗ Sơn Dương, nhà sáng lập và giám đốc điều hành của Toong cho biết: “Khi chúng tôi mở văn phòng đầu tiên ở Hà Nội, đối tác nghi ngờ, công khai chế giễu, chủ đầu tư nhíu mày. Vào thời điểm năm 2015, hầu như không ai nghĩ mô hình không gian làm việc chung là thiết thực ở Việt Nam”.

    Các nhà đầu tư từ chối, tựu trung đều nhấn mạnh vào điểm yếu trong làm việc nhóm của người Việt. Giờ giấc, phong cách làm việc của từng nhóm người khác nhau khi “quây” vào cùng một không gian cũng là một vấn đề. Chưa kể tâm lý sĩ diện của người Việt khi gặp (tiếp đối tác) trong một không gian gần như công cộng.
    [​IMG]
    Đỗ Sơn Dương kể khi đề xuất thành lập Toong nhiều người đã chế giễu, không tin tưởng.
    Bất chấp những phản đối, Toong được mở đầu tiên ở Tràng Thi chỉ với quy mô 750m2. Sau 7 tháng hoạt động, Toong đã thu hút được 1 triệu USD đầu tư từ một quỹ mạo hiểm. Đến nay, Toong có 10 địa điểm tại bốn thành phố lớn, trong đó có cả ở Lào, trở thành “con gà đẻ trứng vàng” trong mắt nhiều nhà đầu tư lớn.
    Trong số các công ty startup Việt, Dobody cũng là một câu chuyện “thần kỳ”. Anh Phan Bá Mạnh nghĩ ra Dobody trong chuyến thiện nguyện giúp đồng bào Rục ở Quảng Bình sau cơn bão năm 2014. Anh kể: Ở đây, người dân khó khăn thiếu thốn đủ thứ, trong khi ở thành phố, hàng xóm muốn vứt đồ thừa là bộ salon cũng phải lén lút để công nhân vệ sinh khỏi “mắng”. Lúc đó tôi nghĩ: tại sao không tận dụng đồ bỏ đi, trong khi biết đâu đấy ở tầng dưới của khu chưng cư có nhà đang cần bộ salon ấy? Ý tưởng về một ứng dụng khớp lệnh trao đổi hàng hóa trên internet thành hình. Dobody được hoàn thiện với 4 chức năng cơ bản: Bán đồ thừa, Tìm đồ thiếu, Đổi đồ giao lưu và Làm từ thiện.

    Giai đoạn đầu, không ai tin Dobody thành công. Bản thân anh Mạnh phải lấy kinh phí từ một chương trình khác của mình để trang trải. Dobody hiện nay đã thu hút thành công vốn của ba nhà đầu tư trong và ngoài nước. Mới đây, doanh nghiệp này còn hoàn tất thủ tục đăng ký mở chi nhánh tại Singapore.

    Tài sản trí tuệ

    Trần Phan Thanh Thảo (Cathy Thảo Trần) người sáng lập ra ứng dụng tìm phòng trọ Ohana đã từng bị thất bại 64 lần trước đó. Từ năm 16 tuổi, Thảo bắt đầu xa gia đình du học. Cho đến khi tốt nghiệp đại học, cô đã sống ở 7 thành phố khác nhau và thấu hiểu nỗi khổ của việc không tìm được nhà trọ ưng ý. Ứng dụng Ohana của Thảo mặc dù được đánh giá là ý tưởng tốt nhưng có nhiều lỗ hổng. Nhà đầu tư thậm chí còn khẳng định dự án sẽ thất bại nhưng vẫn đồng ý góp vốn vì đánh giá cao người sáng lập.

    CV mà Thảo đem ra thuyết phục người khác bao gồm: kinh nghiệm dạy Văn, kèm sinh viên trong trường học tại Mỹ viết luận án. Cùng bạn thực hiện chương trình “ve chai” - thu mua sách giáo khoa cũ rồi bán lại giá cao cho sinh viên trong kỳ nghỉ hè. Lập công ty phần mềm giới thiệu kỹ sư phần mềm người Việt có trình độ cao cho những doanh nghiệp Mỹ... Sau thành công của Thảo, giới startup Việt như được mở ra một ngoại lệ khác: chính giá trị bản thân cũng có thể biến thành “tài sản” để gọi vốn.

    Những người sáng lập của Umbala cũng đã thuyết phục được hai nhà đầu tư lớn góp vốn tổng cộng 260.000 USD vì có một đội ngũ “toàn tinh anh”. Nhà đầu tư Trần Anh Vương (CEO Sam Holdings) cho biết: Umbala gây ấn tượng với ông ở đội ngũ gồm nhiều người tài năng và nổi tiếng. Cho nên, mặc dù đánh giá “đây là thương vụ rất mạo hiểm, có thể mất hết” nhưng ông Vương vẫn đầu tư 150.000 USD bởi vì “tin vào năng lượng của các bạn. Nhìn vào đội ngũ của họ tôi thấy rất “ok”.

    Umbala là một ứng dụng quay video, livestream sử dụng các hiệu ứng kỹ xảo, tính năng độc đáo giúp người mê ca hát có thể tăng thu nhập và tìm kiếm thêm người hâm mộ. Sự khác biệt lớn nhất của Umbala với những ứng dụng video trực tiếp khác là nó tạo ra các đấu trường để mọi người thi đấu trực tiếp với nhau. Trong đấu trường ấy, khán giả có thể bình chọn trực tiếp.

    Nguyễn Minh Thảo, người sáng lập Umbala kể: Trong quá trình triển khai ý tưởng, anh đã thay đổi tới 20 lần trong vòng chưa tới hai năm, và phiên bản sau luôn khác biệt gần 30% so với phiên bản trước.

    Sản phẩm “bé tí” nhưng vẫn ăn khách vì độc đáo

    Trường hợp của DôTA là một ví dụ về sự thành công từ xuất phát điểm “bé tí”. Anh Quốc Việt, người đồng sáng lập thương hiệu này giải thích: “Thị trường Việt Nam có 45 triệu xe máy và tiếp tục tăng thêm 3 triệu xe/năm. Trong khi đó, phần lớn nhà ở phải xây cao nền so với mặt đường phòng khi mưa ngập. Từ thực tế đó, DôTA ra đời với tham vọng cung cấp cầu dắt xe thông minh, có thể gấp gọn, trọng lượng nhẹ và mang tính thẩm mỹ cao”. Hiện họ đã có nhà đầu tư sẵn sàng góp vốn, ngoài ra, họ còn được một doanh nghiệp cam kết hỗ trợ sản xuất và quản lý hàng tồn kho để làm tài sản đảm bảo
     
  13. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Toong, một doanh nghiệp chuyên về kinh doanh không gian làm việc chung (co-working space) bao gồm chuỗi văn phòng chia sẻ không gian làm việc cho các cá nhân, doanh nghiệp nhỏ và vừa. Anh Đỗ Sơn Dương, nhà sáng lập và giám đốc điều hành của Toong cho biết: “Khi chúng tôi mở văn phòng đầu tiên ở Hà Nội, đối tác nghi ngờ, công khai chế giễu, chủ đầu tư nhíu mày. Vào thời điểm năm 2015, hầu như không ai nghĩ mô hình không gian làm việc chung là thiết thực ở Việt Nam”.

    Các nhà đầu tư từ chối, tựu trung đều nhấn mạnh vào điểm yếu trong làm việc nhóm của người Việt. Giờ giấc, phong cách làm việc của từng nhóm người khác nhau khi “quây” vào cùng một không gian cũng là một vấn đề. Chưa kể tâm lý sĩ diện của người Việt khi gặp (tiếp đối tác) trong một không gian gần như công cộng.
    [​IMG]
    Đỗ Sơn Dương kể khi đề xuất thành lập Toong nhiều người đã chế giễu, không tin tưởng.
    Bất chấp những phản đối, Toong được mở đầu tiên ở Tràng Thi chỉ với quy mô 750m2. Sau 7 tháng hoạt động, Toong đã thu hút được 1 triệu USD đầu tư từ một quỹ mạo hiểm. Đến nay, Toong có 10 địa điểm tại bốn thành phố lớn, trong đó có cả ở Lào, trở thành “con gà đẻ trứng vàng” trong mắt nhiều nhà đầu tư lớn.
    Trong số các công ty startup Việt, Dobody cũng là một câu chuyện “thần kỳ”. Anh Phan Bá Mạnh nghĩ ra Dobody trong chuyến thiện nguyện giúp đồng bào Rục ở Quảng Bình sau cơn bão năm 2014. Anh kể: Ở đây, người dân khó khăn thiếu thốn đủ thứ, trong khi ở thành phố, hàng xóm muốn vứt đồ thừa là bộ salon cũng phải lén lút để công nhân vệ sinh khỏi “mắng”. Lúc đó tôi nghĩ: tại sao không tận dụng đồ bỏ đi, trong khi biết đâu đấy ở tầng dưới của khu chưng cư có nhà đang cần bộ salon ấy? Ý tưởng về một ứng dụng khớp lệnh trao đổi hàng hóa trên internet thành hình. Dobody được hoàn thiện với 4 chức năng cơ bản: Bán đồ thừa, Tìm đồ thiếu, Đổi đồ giao lưu và Làm từ thiện.

    Giai đoạn đầu, không ai tin Dobody thành công. Bản thân anh Mạnh phải lấy kinh phí từ một chương trình khác của mình để trang trải. Dobody hiện nay đã thu hút thành công vốn của ba nhà đầu tư trong và ngoài nước. Mới đây, doanh nghiệp này còn hoàn tất thủ tục đăng ký mở chi nhánh tại Singapore.

    Tài sản trí tuệ

    Trần Phan Thanh Thảo (Cathy Thảo Trần) người sáng lập ra ứng dụng tìm phòng trọ Ohana đã từng bị thất bại 64 lần trước đó. Từ năm 16 tuổi, Thảo bắt đầu xa gia đình du học. Cho đến khi tốt nghiệp đại học, cô đã sống ở 7 thành phố khác nhau và thấu hiểu nỗi khổ của việc không tìm được nhà trọ ưng ý. Ứng dụng Ohana của Thảo mặc dù được đánh giá là ý tưởng tốt nhưng có nhiều lỗ hổng. Nhà đầu tư thậm chí còn khẳng định dự án sẽ thất bại nhưng vẫn đồng ý góp vốn vì đánh giá cao người sáng lập.

    CV mà Thảo đem ra thuyết phục người khác bao gồm: kinh nghiệm dạy Văn, kèm sinh viên trong trường học tại Mỹ viết luận án. Cùng bạn thực hiện chương trình “ve chai” - thu mua sách giáo khoa cũ rồi bán lại giá cao cho sinh viên trong kỳ nghỉ hè. Lập công ty phần mềm giới thiệu kỹ sư phần mềm người Việt có trình độ cao cho những doanh nghiệp Mỹ... Sau thành công của Thảo, giới startup Việt như được mở ra một ngoại lệ khác: chính giá trị bản thân cũng có thể biến thành “tài sản” để gọi vốn.

    Những người sáng lập của Umbala cũng đã thuyết phục được hai nhà đầu tư lớn góp vốn tổng cộng 260.000 USD vì có một đội ngũ “toàn tinh anh”. Nhà đầu tư Trần Anh Vương (CEO Sam Holdings) cho biết: Umbala gây ấn tượng với ông ở đội ngũ gồm nhiều người tài năng và nổi tiếng. Cho nên, mặc dù đánh giá “đây là thương vụ rất mạo hiểm, có thể mất hết” nhưng ông Vương vẫn đầu tư 150.000 USD bởi vì “tin vào năng lượng của các bạn. Nhìn vào đội ngũ của họ tôi thấy rất “ok”.

    Umbala là một ứng dụng quay video, livestream sử dụng các hiệu ứng kỹ xảo, tính năng độc đáo giúp người mê ca hát có thể tăng thu nhập và tìm kiếm thêm người hâm mộ. Sự khác biệt lớn nhất của Umbala với những ứng dụng video trực tiếp khác là nó tạo ra các đấu trường để mọi người thi đấu trực tiếp với nhau. Trong đấu trường ấy, khán giả có thể bình chọn trực tiếp.

    Nguyễn Minh Thảo, người sáng lập Umbala kể: Trong quá trình triển khai ý tưởng, anh đã thay đổi tới 20 lần trong vòng chưa tới hai năm, và phiên bản sau luôn khác biệt gần 30% so với phiên bản trước.

    Sản phẩm “bé tí” nhưng vẫn ăn khách vì độc đáo

    Trường hợp của DôTA là một ví dụ về sự thành công từ xuất phát điểm “bé tí”. Anh Quốc Việt, người đồng sáng lập thương hiệu này giải thích: “Thị trường Việt Nam có 45 triệu xe máy và tiếp tục tăng thêm 3 triệu xe/năm. Trong khi đó, phần lớn nhà ở phải xây cao nền so với mặt đường phòng khi mưa ngập. Từ thực tế đó, DôTA ra đời với tham vọng cung cấp cầu dắt xe thông minh, có thể gấp gọn, trọng lượng nhẹ và mang tính thẩm mỹ cao”. Hiện họ đã có nhà đầu tư sẵn sàng góp vốn, ngoài ra, họ còn được một doanh nghiệp cam kết hỗ trợ sản xuất và quản lý hàng tồn kho để làm tài sản đảm bảo
     
  14. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Toong, một doanh nghiệp chuyên về kinh doanh không gian làm việc chung (co-working space) bao gồm chuỗi văn phòng chia sẻ không gian làm việc cho các cá nhân, doanh nghiệp nhỏ và vừa. Anh Đỗ Sơn Dương, nhà sáng lập và giám đốc điều hành của Toong cho biết: “Khi chúng tôi mở văn phòng đầu tiên ở Hà Nội, đối tác nghi ngờ, công khai chế giễu, chủ đầu tư nhíu mày. Vào thời điểm năm 2015, hầu như không ai nghĩ mô hình không gian làm việc chung là thiết thực ở Việt Nam”.

    Các nhà đầu tư từ chối, tựu trung đều nhấn mạnh vào điểm yếu trong làm việc nhóm của người Việt. Giờ giấc, phong cách làm việc của từng nhóm người khác nhau khi “quây” vào cùng một không gian cũng là một vấn đề. Chưa kể tâm lý sĩ diện của người Việt khi gặp (tiếp đối tác) trong một không gian gần như công cộng.
    [​IMG]
    Đỗ Sơn Dương kể khi đề xuất thành lập Toong nhiều người đã chế giễu, không tin tưởng.
    Bất chấp những phản đối, Toong được mở đầu tiên ở Tràng Thi chỉ với quy mô 750m2. Sau 7 tháng hoạt động, Toong đã thu hút được 1 triệu USD đầu tư từ một quỹ mạo hiểm. Đến nay, Toong có 10 địa điểm tại bốn thành phố lớn, trong đó có cả ở Lào, trở thành “con gà đẻ trứng vàng” trong mắt nhiều nhà đầu tư lớn.
    Trong số các công ty startup Việt, Dobody cũng là một câu chuyện “thần kỳ”. Anh Phan Bá Mạnh nghĩ ra Dobody trong chuyến thiện nguyện giúp đồng bào Rục ở Quảng Bình sau cơn bão năm 2014. Anh kể: Ở đây, người dân khó khăn thiếu thốn đủ thứ, trong khi ở thành phố, hàng xóm muốn vứt đồ thừa là bộ salon cũng phải lén lút để công nhân vệ sinh khỏi “mắng”. Lúc đó tôi nghĩ: tại sao không tận dụng đồ bỏ đi, trong khi biết đâu đấy ở tầng dưới của khu chưng cư có nhà đang cần bộ salon ấy? Ý tưởng về một ứng dụng khớp lệnh trao đổi hàng hóa trên internet thành hình. Dobody được hoàn thiện với 4 chức năng cơ bản: Bán đồ thừa, Tìm đồ thiếu, Đổi đồ giao lưu và Làm từ thiện.

    Giai đoạn đầu, không ai tin Dobody thành công. Bản thân anh Mạnh phải lấy kinh phí từ một chương trình khác của mình để trang trải. Dobody hiện nay đã thu hút thành công vốn của ba nhà đầu tư trong và ngoài nước. Mới đây, doanh nghiệp này còn hoàn tất thủ tục đăng ký mở chi nhánh tại Singapore.

    Tài sản trí tuệ

    Trần Phan Thanh Thảo (Cathy Thảo Trần) người sáng lập ra ứng dụng tìm phòng trọ Ohana đã từng bị thất bại 64 lần trước đó. Từ năm 16 tuổi, Thảo bắt đầu xa gia đình du học. Cho đến khi tốt nghiệp đại học, cô đã sống ở 7 thành phố khác nhau và thấu hiểu nỗi khổ của việc không tìm được nhà trọ ưng ý. Ứng dụng Ohana của Thảo mặc dù được đánh giá là ý tưởng tốt nhưng có nhiều lỗ hổng. Nhà đầu tư thậm chí còn khẳng định dự án sẽ thất bại nhưng vẫn đồng ý góp vốn vì đánh giá cao người sáng lập.

    CV mà Thảo đem ra thuyết phục người khác bao gồm: kinh nghiệm dạy Văn, kèm sinh viên trong trường học tại Mỹ viết luận án. Cùng bạn thực hiện chương trình “ve chai” - thu mua sách giáo khoa cũ rồi bán lại giá cao cho sinh viên trong kỳ nghỉ hè. Lập công ty phần mềm giới thiệu kỹ sư phần mềm người Việt có trình độ cao cho những doanh nghiệp Mỹ... Sau thành công của Thảo, giới startup Việt như được mở ra một ngoại lệ khác: chính giá trị bản thân cũng có thể biến thành “tài sản” để gọi vốn.

    Những người sáng lập của Umbala cũng đã thuyết phục được hai nhà đầu tư lớn góp vốn tổng cộng 260.000 USD vì có một đội ngũ “toàn tinh anh”. Nhà đầu tư Trần Anh Vương (CEO Sam Holdings) cho biết: Umbala gây ấn tượng với ông ở đội ngũ gồm nhiều người tài năng và nổi tiếng. Cho nên, mặc dù đánh giá “đây là thương vụ rất mạo hiểm, có thể mất hết” nhưng ông Vương vẫn đầu tư 150.000 USD bởi vì “tin vào năng lượng của các bạn. Nhìn vào đội ngũ của họ tôi thấy rất “ok”.

    Umbala là một ứng dụng quay video, livestream sử dụng các hiệu ứng kỹ xảo, tính năng độc đáo giúp người mê ca hát có thể tăng thu nhập và tìm kiếm thêm người hâm mộ. Sự khác biệt lớn nhất của Umbala với những ứng dụng video trực tiếp khác là nó tạo ra các đấu trường để mọi người thi đấu trực tiếp với nhau. Trong đấu trường ấy, khán giả có thể bình chọn trực tiếp.

    Nguyễn Minh Thảo, người sáng lập Umbala kể: Trong quá trình triển khai ý tưởng, anh đã thay đổi tới 20 lần trong vòng chưa tới hai năm, và phiên bản sau luôn khác biệt gần 30% so với phiên bản trước.

    Sản phẩm “bé tí” nhưng vẫn ăn khách vì độc đáo

    Trường hợp của DôTA là một ví dụ về sự thành công từ xuất phát điểm “bé tí”. Anh Quốc Việt, người đồng sáng lập thương hiệu này giải thích: “Thị trường Việt Nam có 45 triệu xe máy và tiếp tục tăng thêm 3 triệu xe/năm. Trong khi đó, phần lớn nhà ở phải xây cao nền so với mặt đường phòng khi mưa ngập. Từ thực tế đó, DôTA ra đời với tham vọng cung cấp cầu dắt xe thông minh, có thể gấp gọn, trọng lượng nhẹ và mang tính thẩm mỹ cao”. Hiện họ đã có nhà đầu tư sẵn sàng góp vốn, ngoài ra, họ còn được một doanh nghiệp cam kết hỗ trợ sản xuất và quản lý hàng tồn kho để làm tài sản đảm bảo
     
  15. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Trong một chiều cận kề năm mới, Marcia Kent cùng cô con gái chín tuổi - Laila tới nhà tù ở Devon (Anh) đển thăm cậu con trai Dylan (19 tuổi). Vào năm 18 tuổi, Dylan đã tham gia vào một mạng lưới buôn bán ma túy có tổ chức. Trong đường dây này, những ông trùm đã sử dụng trẻ em và thanh thiếu niên làm “chân rết” giúp vận chuyển ma túy qua các địa bàn khác nhau.

    Trong một lần như vậy, Dylan đã bị cảnh sát bắt giữ khi trên người đang có một gói cocaine. Tại phiên tòa diễn ra sau đó, cậu thanh niên 18 tuổi này bị kết án gần 2 năm tù giam.

    “Khi cảnh sát đưa Dylan đi ngay trước mặt mình, tôi không thể thở được”, Marcia nói. “Chúng là con của bạn và tất cả những gì bạn muốn làm là bảo vệ chúng. Lúc đầu vợ chồng tôi rất giận Dylan. Con trai tôi xuất thân từ một gia đình ổn định, cơ bản và luôn nhận được sự hỗ trợ hết mực nhưng Dylan đã tự hạn chế cơ hội và tương lai của mình”.

    Khi Dylan bị gian giữ tại nhà tù cách xa gia đình vài giờ, Marcia chỉ có thể đến thăm con mỗi tháng một lần. Để đến được đây thăm con, Marcia đã vượt quãng đường khá xa nhưng cuộc gặp chỉ kéo dài được một tiếng ngắn ngủi. Thời gian đó không đủ để nói hết thành lời, chỉ biết động viên con giữ gìn sức khỏe, cố gắng cải tạo tốt để sớm được trở về bên gia đình người thân, làm lại cuộc đời. Tuy nhiên, lần thăm nom trong dịp cuối năm này đã mang lại cảm xúc rất khác biệt.

    “Năm mới là thời điểm khó khăn nhất. Hãy tưởng tượng bạn không được ở cùng bố mẹ vào những dịp mà tất cả các gia đình trên thế giới này quay quần bên nhau. Thay vì một ngôi nhà ấm cúng, bạn phải nằm trong một phòng giam lạnh lẽo, chật chội, xung quanh là những tù nhân đang la hét khác. Đó là những gì con trai tôi đã phải trải qua để trả giá cho những sai lầm của mình”, Marcia nói.

    Khoảng khắc ám ảnh

    Marcia cho biết nhà tù rất cũ kỹ và ảm đạm, không được trang trí và cũng không hề có bất cứ dấu hiệu gì của ngày lễ. Đằng sau cánh cửa trại giam dường như là một thế giới khác. Những người tới thăm nom đến và đi một cách lặng lẽ. “Khi nhìn thấy cảnh đó, con gái tôi đã khóc rất nhiều và nói rằng muốn anh trai về nhà đón năm mới. Nhưng tất nhiên là tôi không thể thực hiện được nguyện vọng đó”.

    Marcia chỉ có thể mang tới cho con trai mình chút đồ lót và vài cuốn sách mới. Những quà tặng khác hoặc các món ăn đều không được phép, ngoài một tách cà phê và kem socola cô mua từ căng-tin trại giam.

    “Vào dịp này, ai ai cũng đều cảm thấy phấn khích. Nhưng nhìn Dylan ngày hôm đó thật sự đã mang lại cho tôi một thứ cảm giác đau đớn kinh khủng. Dylan dường như cũng cảm thấy như vậy.

    Thông thường khi chúng tôi rời đi, Dylan chỉ nói lời tạm biệt và quay đi. Nhưng lần này, con trai tôi cứ đứng và nhìn theo khi chúng tôi quay lưng. Đây thực sự là một dịp lễ khủng khiếp nhất mà tôi từng trải qua trong đời. Tôi đã không muốn ăn, không muốn nghe các bài hát năm mới. Tâm hồn tội bị xé tan mỗi khi nghĩ về hình ảnh đó”.

    Bước ra ngoài cánh cửa trại giam, người mẹ vẫn cố ngoái lại vì biết đâu có thể nhìn thấy con lần nữa. Gặp con, cô tỏ ra mạnh mẽ, cố gắng kìm chế cảm xúc của mình. Nhưng giờ đây, trên gương mặt người phụ nữ, những hàng nước mắt chảy dài khi nghĩ về sự cô đơn và buồn bã của con trong những ngày đáng ra cả gia đình phải vui vầy bên nhau.
     
  16. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Trong một chiều cận kề năm mới, Marcia Kent cùng cô con gái chín tuổi - Laila tới nhà tù ở Devon (Anh) đển thăm cậu con trai Dylan (19 tuổi). Vào năm 18 tuổi, Dylan đã tham gia vào một mạng lưới buôn bán ma túy có tổ chức. Trong đường dây này, những ông trùm đã sử dụng trẻ em và thanh thiếu niên làm “chân rết” giúp vận chuyển ma túy qua các địa bàn khác nhau.

    Trong một lần như vậy, Dylan đã bị cảnh sát bắt giữ khi trên người đang có một gói cocaine. Tại phiên tòa diễn ra sau đó, cậu thanh niên 18 tuổi này bị kết án gần 2 năm tù giam.

    “Khi cảnh sát đưa Dylan đi ngay trước mặt mình, tôi không thể thở được”, Marcia nói. “Chúng là con của bạn và tất cả những gì bạn muốn làm là bảo vệ chúng. Lúc đầu vợ chồng tôi rất giận Dylan. Con trai tôi xuất thân từ một gia đình ổn định, cơ bản và luôn nhận được sự hỗ trợ hết mực nhưng Dylan đã tự hạn chế cơ hội và tương lai của mình”.

    Khi Dylan bị gian giữ tại nhà tù cách xa gia đình vài giờ, Marcia chỉ có thể đến thăm con mỗi tháng một lần. Để đến được đây thăm con, Marcia đã vượt quãng đường khá xa nhưng cuộc gặp chỉ kéo dài được một tiếng ngắn ngủi. Thời gian đó không đủ để nói hết thành lời, chỉ biết động viên con giữ gìn sức khỏe, cố gắng cải tạo tốt để sớm được trở về bên gia đình người thân, làm lại cuộc đời. Tuy nhiên, lần thăm nom trong dịp cuối năm này đã mang lại cảm xúc rất khác biệt.

    “Năm mới là thời điểm khó khăn nhất. Hãy tưởng tượng bạn không được ở cùng bố mẹ vào những dịp mà tất cả các gia đình trên thế giới này quay quần bên nhau. Thay vì một ngôi nhà ấm cúng, bạn phải nằm trong một phòng giam lạnh lẽo, chật chội, xung quanh là những tù nhân đang la hét khác. Đó là những gì con trai tôi đã phải trải qua để trả giá cho những sai lầm của mình”, Marcia nói.

    Khoảng khắc ám ảnh

    Marcia cho biết nhà tù rất cũ kỹ và ảm đạm, không được trang trí và cũng không hề có bất cứ dấu hiệu gì của ngày lễ. Đằng sau cánh cửa trại giam dường như là một thế giới khác. Những người tới thăm nom đến và đi một cách lặng lẽ. “Khi nhìn thấy cảnh đó, con gái tôi đã khóc rất nhiều và nói rằng muốn anh trai về nhà đón năm mới. Nhưng tất nhiên là tôi không thể thực hiện được nguyện vọng đó”.

    Marcia chỉ có thể mang tới cho con trai mình chút đồ lót và vài cuốn sách mới. Những quà tặng khác hoặc các món ăn đều không được phép, ngoài một tách cà phê và kem socola cô mua từ căng-tin trại giam.

    “Vào dịp này, ai ai cũng đều cảm thấy phấn khích. Nhưng nhìn Dylan ngày hôm đó thật sự đã mang lại cho tôi một thứ cảm giác đau đớn kinh khủng. Dylan dường như cũng cảm thấy như vậy.

    Thông thường khi chúng tôi rời đi, Dylan chỉ nói lời tạm biệt và quay đi. Nhưng lần này, con trai tôi cứ đứng và nhìn theo khi chúng tôi quay lưng. Đây thực sự là một dịp lễ khủng khiếp nhất mà tôi từng trải qua trong đời. Tôi đã không muốn ăn, không muốn nghe các bài hát năm mới. Tâm hồn tội bị xé tan mỗi khi nghĩ về hình ảnh đó”.

    Bước ra ngoài cánh cửa trại giam, người mẹ vẫn cố ngoái lại vì biết đâu có thể nhìn thấy con lần nữa. Gặp con, cô tỏ ra mạnh mẽ, cố gắng kìm chế cảm xúc của mình. Nhưng giờ đây, trên gương mặt người phụ nữ, những hàng nước mắt chảy dài khi nghĩ về sự cô đơn và buồn bã của con trong những ngày đáng ra cả gia đình phải vui vầy bên nhau.
     
  17. nguyenthihanoi5

    nguyenthihanoi5 Member

    Tham gia ngày:
    20/1/19
    Bài viết:
    818
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    16
    Giới tính:
    Nữ
    chuyển nhà thành hưng hà nội Trong một chiều cận kề năm mới, Marcia Kent cùng cô con gái chín tuổi - Laila tới nhà tù ở Devon (Anh) đển thăm cậu con trai Dylan (19 tuổi). Vào năm 18 tuổi, Dylan đã tham gia vào một mạng lưới buôn bán ma túy có tổ chức. Trong đường dây này, những ông trùm đã sử dụng trẻ em và thanh thiếu niên làm “chân rết” giúp vận chuyển ma túy qua các địa bàn khác nhau.

    Trong một lần như vậy, Dylan đã bị cảnh sát bắt giữ khi trên người đang có một gói cocaine. Tại phiên tòa diễn ra sau đó, cậu thanh niên 18 tuổi này bị kết án gần 2 năm tù giam.

    “Khi cảnh sát đưa Dylan đi ngay trước mặt mình, tôi không thể thở được”, Marcia nói. “Chúng là con của bạn và tất cả những gì bạn muốn làm là bảo vệ chúng. Lúc đầu vợ chồng tôi rất giận Dylan. Con trai tôi xuất thân từ một gia đình ổn định, cơ bản và luôn nhận được sự hỗ trợ hết mực nhưng Dylan đã tự hạn chế cơ hội và tương lai của mình”.

    Khi Dylan bị gian giữ tại nhà tù cách xa gia đình vài giờ, Marcia chỉ có thể đến thăm con mỗi tháng một lần. Để đến được đây thăm con, Marcia đã vượt quãng đường khá xa nhưng cuộc gặp chỉ kéo dài được một tiếng ngắn ngủi. Thời gian đó không đủ để nói hết thành lời, chỉ biết động viên con giữ gìn sức khỏe, cố gắng cải tạo tốt để sớm được trở về bên gia đình người thân, làm lại cuộc đời. Tuy nhiên, lần thăm nom trong dịp cuối năm này đã mang lại cảm xúc rất khác biệt.

    “Năm mới là thời điểm khó khăn nhất. Hãy tưởng tượng bạn không được ở cùng bố mẹ vào những dịp mà tất cả các gia đình trên thế giới này quay quần bên nhau. Thay vì một ngôi nhà ấm cúng, bạn phải nằm trong một phòng giam lạnh lẽo, chật chội, xung quanh là những tù nhân đang la hét khác. Đó là những gì con trai tôi đã phải trải qua để trả giá cho những sai lầm của mình”, Marcia nói.

    Khoảng khắc ám ảnh

    Marcia cho biết nhà tù rất cũ kỹ và ảm đạm, không được trang trí và cũng không hề có bất cứ dấu hiệu gì của ngày lễ. Đằng sau cánh cửa trại giam dường như là một thế giới khác. Những người tới thăm nom đến và đi một cách lặng lẽ. “Khi nhìn thấy cảnh đó, con gái tôi đã khóc rất nhiều và nói rằng muốn anh trai về nhà đón năm mới. Nhưng tất nhiên là tôi không thể thực hiện được nguyện vọng đó”.

    Marcia chỉ có thể mang tới cho con trai mình chút đồ lót và vài cuốn sách mới. Những quà tặng khác hoặc các món ăn đều không được phép, ngoài một tách cà phê và kem socola cô mua từ căng-tin trại giam.

    “Vào dịp này, ai ai cũng đều cảm thấy phấn khích. Nhưng nhìn Dylan ngày hôm đó thật sự đã mang lại cho tôi một thứ cảm giác đau đớn kinh khủng. Dylan dường như cũng cảm thấy như vậy.

    Thông thường khi chúng tôi rời đi, Dylan chỉ nói lời tạm biệt và quay đi. Nhưng lần này, con trai tôi cứ đứng và nhìn theo khi chúng tôi quay lưng. Đây thực sự là một dịp lễ khủng khiếp nhất mà tôi từng trải qua trong đời. Tôi đã không muốn ăn, không muốn nghe các bài hát năm mới. Tâm hồn tội bị xé tan mỗi khi nghĩ về hình ảnh đó”.

    Bước ra ngoài cánh cửa trại giam, người mẹ vẫn cố ngoái lại vì biết đâu có thể nhìn thấy con lần nữa. Gặp con, cô tỏ ra mạnh mẽ, cố gắng kìm chế cảm xúc của mình. Nhưng giờ đây, trên gương mặt người phụ nữ, những hàng nước mắt chảy dài khi nghĩ về sự cô đơn và buồn bã của con trong những ngày đáng ra cả gia đình phải vui vầy bên nhau.
     
Nếu chưa có nick trên 6giay.vn thì dùng nick facebook bình luận nhé
  • Chia sẻ trang này