Người mẹ luôn là đề tài bất tận của thơ ca Việt Nam, một hình ảnh gần gũi thân thương đầy trìu mến. Tình mẹ con – tình mẫu tử thiêng liêng không bao giờ có thể bị cắt đứt. Mẹ mang nặng đẻ đau con suốt 9 tháng mười ngày. Mẹ trải qua những cơn ốm nghén, mẹ vẫn vững vàng mang con đi khắp nơi, chia sẻ nguồn sống với con thông qua dây rốn. Mối liên kết đó giữa hai mẹ con sẽ kéo dài mãi mãi, ngay cả khi con chào đời và dây rốn có bị cắt đi. Đó là mối liên kết giữa hai trái tim yêu thương nhau. Khi lớn lên, chắc hẳn ai trong chúng ta cũng muốn sống cuộc sống của riêng mình, và có thể sẽ có những phút giây ta lãng quên người phụ nữ đã nuôi dưỡng và yêu thương chúng ta từ thuở bé. Nhưng hãy ghi nhớ điều này, mẹ sẽ không bao giờ ngừng yêu bạn. Ba từ “Con yêu mẹ” thật giản đơn nhưng không phải ai cũng dễ dàng thổ lộ. Vậy hãy gửi lòng mình qua những bài thơ hay về mẹ sau đây, chúng sẽ giúp ta phần nào nói lên những tình cảm yêu thương đối với đấng sinh thành. Mẹ ốm Mọi hôm mẹ thích vui chơi Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu Lá trầu khô giữa cơi trầu Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay Cánh màn khép lỏng cả ngày Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa Nắng mưa từ những ngày xưa Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan Khắp người đau buốt, nóng ran Mẹ ơi ! Cô bác xóm làng đến thăm Người cho trứng, người cho cam Và anh y sĩ đã mang thuốc vào Sáng nay trời đổ mưa rào Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương Cả đời đi gió đi sương Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi Mẹ vui, con có quản gì Ngâm thơ kể chuyện rồi thì múa ca Rồi con diễn kịch giữa nhà Một mình con sắm cả ba vai chèo Vì con, mẹ khổ đủ điều Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn Con mong mẹ khỏe dần dần Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say Rồi ra đọc sách, cấy cày Mẹ là đất nước, tháng ngày của con. (Trần Đăng Khoa) Bài thơ Xin lỗi mẹ Con mải miết với bao điều được mất Việc nước, việc nhà, tính toán chi tiêu Có thời gian tâm sự với người yêu Nhưng quên mất mẹ cũng cần chia sẻ Mẹ của con giờ đã không còn trẻ Dòng thời gian lấy mất tuổi thanh xuân Con bệnh, mẹ đau, con khỏe, mẹ vui mừng Con sống quá nhỏ nhen và ích kỉ Chưa bao giờ có một lần suy nghĩ Thấu hiểu lòng cha mẹ quý yêu con Thưở nhỏ ham vui bắt mẹ đợi mỏi mòn Đi khắp xóm tìm con về ăn tối Mẹ kính yêu ơi! ngàn lần con xin lỗi Con hứa không làm mẹ khóc nữa đâu Cầu nguyện phật trời cho mẹ sống lâu Con muốn nói một câu: yêu mẹ lắm! Thời gian ơi! xin hãy trôi thật chậm Để cho con có mẹ ở trên đời Mẹ là vầng trăng, là ánh sáng mặt trời Giang tay đón mỗi lần con vấp ngã Đời lắm ngọt ngào đan xen cùng dối trá Con dại khờ chưa hiểu hết đục trong Mẹ nhìn con, đã cạn tỏ nỗi lòng Con hạnh phúc sống trong tình thương của mẹ. (Thanh Vân)